Trang này không tồn tại.
Trang scp-169 bạn muốn truy cập không tồn tại.
“Buồn cười thật,” bạn nghĩ vậy. “Mình thề là…”
Bạn nhấp vào Các post đăng gần đây. Có thể sẽ có gì đó về việc này ở trong trang. Không, không có sự giải thích nào cả. Có vẻ như tối nay cũng không có nhiều hoạt động. Bạn nhấn vào Hiển Thị Danh Mục, rồi Thông Báo.
Diễn Đàn
Trang diễn đàn theo yêu cầu không tồn tại.
“Giờ thì lạ thật,” bạn bắt đầu suy nghĩ. “Có lẽ họ đang bảo trì trang web.”
Bạn nhấn vào liên kết màu đỏ ở góc bên trái của trang.
Trang này không tồn tại.
Trang chính bạn muốn truy cập không tồn tại.
Bây giờ thì ngón tay của bạn đang cảm thấy bồn chồn. Bạn bấm chuột vào Danh Sách SCPs, và hàng ngàn bản sao của [TRUY CẬP THẤT BẠI] đang nhìn thẳng vào bạn. Bạn mở chúng hết lần này đến lần khác.
008, biến mất.
212, biến mất.
914, 682, 173, biến mất.
Bạn cuống cuồng nhấn nút tải lại lần này đến lần khác. Trang scp-series bạn muốn truy cập không tồn tại.
Và sau đó, không có sự nhắc nhở, màn hình bạn văng ra ngoài, và có một trang trắng với văn bản màu xám.
Wikidot.com – công cụ cộng tác Wiki chuyên nghiệp.
Không có Trang nào tồn tại cho địa chỉ này
Nhấp chuột để tạo scp-wiki.wikidot.com ngay bây giờ!
Bạn lặng người đi. Nhưng chiếc đồng hồ nhỏ ở màn hình máy tính nói rằng đã 3:47 sáng, bất chợt huých vào việc bạn đã muộn như thế nào. Bạn cần phải thức dậy vào ngày mai. Và vào buổi sáng có lẽ chúng ta sẽ nhận được tin nhắn từ Gears về việc máy chủ bị sập hay gì đó. Vì vậy bạn tắt màn hình, và nhảy lên giường.
Có lẽ đó là tiếng ồn của xe cộ trên đường ngoài cửa sổ, hoặc một vết nứt ở dưới hành lang. Bạn cựa quậy trong lúc ngủ rồi tỉnh giấc, và nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ bên cạnh giường. Bạn kéo tấm chăn quá vai và rên rỉ một cách nhẹ nhàng, chuẩn bị quay lại giấc nồng.
Và rồi có một tiếng đập trước cửa phòng ngủ của bạn, khiến bạn giật phóc dậy. Bạn đưa tay lên che mặt mình trong ánh sáng chói lòa. Cánh tay dang ra và tóm lấy bạn, kéo bạn ra khỏi chiếc giường. Cánh tay của bạn bị bẻ quặt ra phía sau lưng, và bạn cố gắng chống lại cẳng tay đang ghìm chặt bạn xuống sàn. Khi một chiếc túi đen được chùm lên đầu bạn và sợi dây được thắt chặt quanh cổ bạn, bạn la hét và hét vào chiếc khăn đen đang che phủ.