Cát Bụi cùng Máu


đánh giá: +9+x

Khi Cây Tri Thức mọc lên, vạn vật sinh sôi nảy nở. Ngay cả dưới vùng biển sâu thẳm của U Minh Hạ giới và các hầm mộ của U Minh Thượng giới cũng đã xuất hiện, từ đó khai sinh ra nhiều vị cổ thần. Trong số các cổ thần này, những cổ thần bị lãng quên, có Khahrahk.

Khahrahk khi mới sinh ra đã không có một hình thái to lớn, mà trái lại vô cùng nhỏ bé. Hắn chui rúc trong bóng tối sâu hun hút, không giống như những người anh chị em của mình, hắn có được nhận thức về bản thân mình và vực thẳm. Được ban phước và bị nguyền rủa bởi chính khả năng của mình, hắn cảm thấy xót xa và cô quạnh. Nhìn ra bờ vực thẳm: nhưng càng nghĩ về ánh sáng, về sự che chở của bóng cây càng làm hắn đau khổ hơn. Sự tồn tại là thứ gì đó đau khổ, và hắn sẽ chẳng có được gì trong thứ đó. Sẽ tốt hơn nếu không còn sự sống. Sẽ tốt hơn nếu mọi thứ không tồn tại.

Với lời thề này, hắn đã nuốt chửng các anh chị em của mình, và trở nên mạnh mẽ nhờ tinh lực của họ. Hành động này, là tội hình đầu tiên này của Khahrahk, khiến hắn lại day dứt hơn khi bản thân hắn ngày càng trở nên mạnh hơn. Mù quáng vì nỗi đau của bản thân. Sự ngoan cố và nỗi căm thù tột độ khiến hắn nguyền rủa Sự sống và Đấng Tối Cao, và hắn thề sẽ phá hủy bằng được Cây và vạn vật được cành và rễ của nó bao bọc.

Hắn leo lên ngai vàng bằng xương máu của các anh chị em của mình trong hàng vạn kỉ nguyên tăm tối. Nhiều vị thần khác vừa mới được sinh ra trong Bóng tối đã tàn lụi trong quãng thời gian đó, hoặc rời khỏi Bóng tối và quay sang phụng sự cho Sự Sống. Dù trong số đó vẫn còn nhiều kẻ già dặn và quyền năng, nhưng vẫn phải khuất phục trước Khahrahk.

Khi không còn cổ thần nào ở hạ giới mà không chịu phục tùng mình, Khahrahk tự xưng là Hắc Vương Hạ Giới, và lấy tên là Khnith-hgor, thiết lập ranh giới cho vương quốc của mình. Vương quốc mà hắn xây dựng sẽ đem đến tuyệt vọng vĩnh hằng cho những sinh vật sống giữa Cây cùng rễ và cành của nó, để chịu chung nỗi thống khổ về Sự Sống như hắn trong thời khắc hắn tự tay hủy diệt Sự Sống. Dẫn dắt nhiều linh hồn đến cõi của mình, đem đến nỗi thống khổ vĩnh viễn cho chúng khi rời bỏ nấm mồ yên nghỉ của mình.

Khi ranh giới của vương quốc đã thành lập, Vị Vua tuyên chiến. Những người hầu của ông ta, và còn rất nhiều kẻ khác, những người sinh ra từ U Minh Hạ giới hoặc đã phục tùng cho Vị Vua, đã tràn khỏi vương quốc, và giao chiến với Sự Sống. Cuộc chiến vẫn kéo dài cho đến nay, và sẽ không bao giờ chấm dứt cho đến khi một phe bị tuyệt diệt hoàn toàn.

Trong số các vị thần chịu khuất phục, Sanna được coi là người khôn ngoan nhất và xinh đẹp nhất. Cô không cam lòng ở lại Vương quốc, nhưng hoàn cảnh không cho phép cô chạy trốn. Cô tỏ ra trung thành với Vị Vua trong lời nói của mình, chứ không phải bằng linh hồn của mình, và vì khóc thương cho sự thiện lương của mình.

Khi cuộc chiến đã bắt đầu, Vị Vua đã cưỡng hiếp Sanna, và ngủ với cô trong bảy ngày bảy đêm, cho đến khi Người mẹ Bên dưới Chúng ta bị nghiền nát dưới chân Vị Vua. Khi mọi thứ kết thúc, ông ta vùng lên từ máu của cô, và từ đó được biết đến với cái tên Shormaush Urdal – Huyết Đế.

Bảy đứa trẻ được sinh ra bởi Sanna, bảy đứa con gái của Huyết Đế đang trỗi dậy từ cái bụng bị rách của người mẹ. Vị Vua ép họ làm bảy cô dâu. Bảy cô dâu, nhà vua đặt bảy Phong ấn để họ không chịu chung số phận như Sanna. Cùng với họ, Vị Vua đã tạo ra bảy cấp bậc ghê tởm, bảy cấp bậc của Leviathans, một trong những kẻ trung thành nhất của mình, những kẻ tiên phong trong cuộc chiến.

Trong bảy thứ này, chỉ có thể nói rằng:

Cô dâu đầu tiên là A'tivik. Cô được Vị Vua yêu quý, dù không có nhiều con cái. Bởi lòng trung thành của mình, những người con được coi là khôn ngoan và thiện chiến hơn tất cả kẻ khác. Bởi chính đôi tay của mình, họ sẽ dẫn dắt cuộc chiến đến chiến thắng.

Phong ấn của cô là vaduk, “Thống trị", bởi tìm kiếm sự thống trị, cô đã chịu sự thống trị.

Cô dâu thứ hai là A'ghor. Một vết rỗng lớn trong tâm hồn mà cô không thể lấp đầy, vì vậy cô trở nên tuyệt vọng và òa khóc. Cô đã sinh hạ nhiều đứa con, chúng mang đến những đạo quân chảy dài bất tận, chuẩn bị cho cuộc chinh phạt.

Phong ấn của cô là kifenn, "Khát khao", vì cả Vị Vua và những đứa con của cô đều không thể mang lại cho cô những gì mình tìm kiếm.

Cô dâu thứ ba là A'distat. Cô ấy rất căm thù các chị gái của mình và tàn phá những thứ mình thấy, và báng bổ vùng đất thiêng. Những đứa con của cô cưỡi ngựa ra đi để tuyên thệ chiến thắng của Vị Vua, nhấn chìm mọi chiến trường trong máu và tro bụi, lây lan dịch bệnh và nỗi kinh hoàng đi khắp nơi.

Phong ấn của cô là hezhum, "Hoang tàn", vì cô đã bị gột rửa hoàn toàn, cùng các ngõ ngách trong linh hồn của mình đã được rải muối.

Cô dâu thứ tư là A'zieb. Cô to lớn và mạnh mẽ, và có hình thù cổ quái, mang hình dạng của một loài thú khổng lồ. Các đứa con của cô cũng giống như cô, chẳng hề sợ hãi trước vũ khí hay phép thuật, vì vết thương của chúng sẽ được chữa lành và da của chúng không thể nào bị xuyên thủng.

Phong ấn của cô ấy là ba, "Thịnh nộ", bởi vì sự thù ghét của bản thân mà cô mãi mãi bị ràng buộc trong những cuộc xung đột.

Cô dâu thứ năm là A'nuht. Cô có một tâm hồn mạnh mẽ, trái với cơ thể yếu ớt của mình. Những đứa con của cô sử dụng ma thuật một cách thành thục, và có sức hủy diệt lớn. Nhưng bởi vì thứ sức mạnh đó, Vị Vua phong ấn họ lại để họ không thể nổi dậy để chống lại ông ta.

Phong ấn của cô là ner, “Thiếu thốn”, bởi sự thèm khát của cô và những đứa con của cô không bao giờ dập tắt.

Cô dâu thứ sáu là A'tellif. Cô không nói được gì và tỏ ra kín tiếng. Những người con của cô có thể thay đổi khuôn mặt của chúng và có thể đi lại mà không bị phát hiện, và đi đến Sự sống một cách mơ hồ. Họ đã mở Thông đạo giữa nhiều cõi, khiến cuộc chiến lan rộng hơn.

Phong ấn của cô là usheq, "Ẩn nhẫn", vì cô luôn mất tích trong màn đêm.

Cô dâu thứ bảy là A'habbat. Cô ấy là người nhỏ bé nhất và yếu ớt nhất trong số bảy người, nhưng cô ấy không bị Vị Vua đánh ngã hoàn toàn, và kinh sợ với tình trạng của mình. Các con của cô đi bằng hai chân, là những thợ săn và anh hùng dũng mãnh: cô dạy chúng một cách bí mật, hy vọng rằng chúng có thể tiêu diệt con của các chị em mình và lật đổ Vị Vua. Họ rất ít, và đã thất bại.

Phong ấn của cô là xokib, "Hy vọng", vì cô ấy cam chịu những thứ mình không thể đạt được.

Bảy cô dâu bị phong ấn mãi mãi, quân đoàn của những đứa con tản ra, tiếp thêm sức mạnh cho cuộc chiến. Các thế giới chống lại các ác thần của Vị Vua rơi vào bế tắc của của các cuộc tấn công liên hồi. Rễ cây trở nên thối rữa, mục nát bởi những hậu duệ của Vị Vua. Thông đạo trở nên hiểm họa và đầy chết chóc, nơi mà chỉ những kẻ may mắn, dũng cảm và điên dại mới có thể đi qua. Vương quốc của Vị Vua dày đặc những linh hồn bị nguyền rủa, và Chốn Yên nghỉ thì dần lụi tàn: Rất ít linh hồn có thể thoát khỏi số phận đó, nhưng ngay cả khi chết, nhiều người vẫn phải chiến đấu.

Rất nhiều vị thần quy phục Vị Vua: Cỗ máy Nghiền của Nhà Máy, kẻ đã nuốt chửng mọi thứ, tiến hóa sức mạnh nhờ máu và thép. Giảo Vương, Kẻ Bị Treo, đã xé xác tri thức bên trong Cây. Hoàng tử Đa Diện đã bóp vụn ý chí của phàm nhân, và Moloch Sừng Bò đã đem đến sự nhục nhã cho họ. Nhiều kẻ bị bắt phải phục tùng đã bị xóa đi tên của mình. Nhiều kẻ hầu cận phàm trần thì tái sinh lại dòng dõi của Vị Vua bằng cơ thể sống của mình.

Không thể nói là Vị Vua không được sự ủng hộ trong các cuộc chinh phạt của mình. Nhiều vị thần và anh hùng trong số những người phàm trần đã chống lại các cuộc xâm lược đến thế giới của họ, thể hiện dưới ngọn cờ nhiều không kể xiết. Nhưng họ đã ngã xuống theo thời gian, và khi thời gian trôi qua, và họ giờ chỉ là máu và cát bụi.

Vị Vua và quân đội của ông hành quân đến Căn nguyên, trung tâm của thế giới, trong tất cả sự phẫn nộ, căm ghét và kinh tởm của mình. Tới đây để đem đến sự mục nát, nuốt chửng và phá hủy mọi thứ. Ngay cả giờ đây, mọi thứ đều cảm nhận được sự hiện diện của ông. Thời gian thấm thoát. Nữ thần Đồng gục ngã, Xà Thần chạy trốn. Các anh hùng hy sinh. Những đứa con của A'habbat đã bị tàn sát đến kẻ cuối cùng. Những người hầu của Vị Vua đứng đây, đi theo con đường mà ông ta vạch sẵn.

Với sự xuất hiện này, Cây sẽ chết, và tất cả vạn vật sẽ chết theo nó.

Trên cao, Huynh Đệ Tử Thần đang dõi theo cuộc chiến đang diễn ra, lơ lửng dưới vực thẳm. Bởi họ luôn là vậy. Họ đã biết rõ kết quả của cuộc chiến, bởi họ là sự kết thúc của tất cả mọi thứ, nhưng họ không bao giờ tiết lộ điều đó.

Bởi chẳng có nhiều thứ để mà tiết lộ.

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License