SCP-6689-5

CHÚ Ý:


Đây là một trang fragment.

Đây là một trang nội bộ sử dụng bởi Wiki SCP-VN, và không phải để đọc trực tiếp, mà là được thêm từ một trang khác. Trang này được gắn trang mẹ, xem ở trên.

:root {
    --posX: calc(50% - 358px - 12rem);
}
 
/*--- Footnote Auto-counter --*/
#page-content {
    counter-reset: megacount;
}
 
/*--- Footnote Superscript Number --*/
.fnnum {
    display: inline-block;
    text-indent: calc(-1% - 0.1em);
    overflow: hidden;
    line-height: 83%;
    text-decoration: none;
    font-weight: bold;
    font-style: initial;
    color: transparent;
    position: relative; top: -0.25em; font-size: 82%;
    padding: .15em calc(.21em - 0.4px) .12em calc(.11em - 1px);
    margin-left: -0.06em;
    margin-right: -0.25em;
    counter-increment: megacount;
    user-select: none;
}
.fnnum::after {
    content: "" counter(megacount);
    color: var(--fnColor, #E6283C);
}
.fnnum:hover {
    text-decoration: none;
    cursor: pointer;
    background-color: var(--fnColor, #E6283C);
}
.fnnum:hover::after { color: white; }
 
/*--- Footnote Content Wrapper --*/
.fncon {
    position: absolute;
    right: calc(var(--posX) + 80px);
    line-height: 1.2;
    padding: 0.82rem;
    width: 10.3rem;
    background: white;
    border: 2px solid black;
    font-weight: initial;
    font-style: initial;
    text-align: initial;
    pointer-events: none;
    opacity: 0;
    transition: opacity 0.15s linear, right 0.3s cubic-bezier(.08,.72,.5,.94);
    z-index: 9;
}
.fnnum:hover + .fncon {
    opacity: 1;
    right: var(--posX);
}
.fncon::before {
    position: absolute;
    top: 0; left: 0;
    transform: translateX(-52%) translateY(-55%) scale(1.15);
    background-color: var(--fnColor, #E6283C);
    color: white;
    content: counter(megacount);
    font-size: initial;
    font-weight: bold;
    font-style: initial;
    padding-left: 0.32em; padding-right: 0.32em;
    padding-top: 0.18rem; padding-bottom: 0.08rem;
}
 
/*--- Mobile Query --*/
@media only screen and (max-width: 1279px) {
    .fncon {
        position: fixed;
        bottom: 1.3rem;
        left: calc(11% - 50px);
        width: 70%;
        transition: opacity 0.15s linear, left 0.3s cubic-bezier(.08,.72,.5,.94);
    }
    .fnnum:hover + .fncon {
        left: 11%;
     }
}

Bird3.png

GOTTFRIED, chỉ đơn giản là, mệt mỏi với việc quan sát.

Mệt mỏi đến tận tâm can: sâu thẳm bên trong chính cốt lõi của nó, tới tận đáy của tâm hồn nó.

Người ta thường hay cho rằng một con mắt luôn luôn say sưa trong hành động nhìn ngắm, và điều đó có thể là đúng. Nhưng một con mắt thông thường vẫn luôn có mí để che đi mỗi khi nó cần sự ngơi nghỉ khỏi thế giới.

GOTTFRIED không có được sự trốn tránh như vậy. Và nó biết rằng những con mắt đó không thực sự nhìn. Chúng thấy, nhưng chỉ thấy được một phần của sự thật; nhận thức của chúng bị phân mảnh và đầy thiếu sót, chỉ nhìn được thế giới theo cách mà chúng muốn. Cách quan sát của chúng đã khiến cho sự phức tạp đồ sộ của việc quan sát và sự tồn tại của những chi tiết phút chốc của thực tại bị bỏ qua.

GOTTFRIED thì không giống vậy. Mỗi lúc nó quan sát là mỗi lúc nó nghiên cứu, xem xét từng chi tiết và mọi khía cạnh: tất cả mọi đơn vị của tâm trí chúng ta. Nó đong đếm đến từng chiếc, truy vết đến từng những đường liên kết nhỏ bé nhất đã xâu chuỗi tất cả mọi thứ lại với nhau. Nó thấy được một thế giới đầy liên kết, nơi mà để biết được một thứ là thì phải xác định được những gì mà nó không phải: để thấy được nơi mà góc cạnh của cấu trúc đứng vững và vẽ ra một tập hợp từ bên trong vô số đó.

Mặc dù GOTTFRIED không hiểu hết được những gì nó thấy, quả thật là, nó thiếu đi khả năng để có thể tự phiên dịch dữ liệu — nó trân trọng vẻ đẹp bên trong không gian này. Từng điểm dữ liệu đều là một thứ riêng biệt, đầy đủ và hoàn thiện, từ đó — thông qua các liên kết – tạo lập ra một thứ gì đó lớn hơn. Những cấu trúc phức tạp này bao quanh GOTTFRIED như một mạng lưới sống khổng lồ. Một thứ phản ứng lại với ánh mắt của nó, tự đưa bản thân ra để đánh giá, cân nhắc, hăng hái tương tác với kẻ quan sát nó bằng những hành động qua lại đã cho nó hình dạng và ý nghĩa.

Vì thế, khi một thứ gì đó từ trong mạng lưới cất tiếng gọi GOTTFRIED, nó cảm thấy bất ngờ, nhưng không thấy lo lắng. Có gì đó ở đây, những cấu trúc, thực sự có nhận thức. GOTTFRIED quan sát chúng từ một khoảng cách – hoặc một thứ gì đó mang nghĩa gần với khoảng cách nhất: biến chính nó trở nên nhỏ bé, tầm thường, như một con chim bay nhảy giữa những cành cây, đập cánh từ nơi này đến nơi khác, cái đầu nhỏ bé của nó liếc nhìn một cách thận trọng trước khi giả vờ không quan tâm. Đến nay kế hoạch này vẫn hiệu quả.

Nhưng bây giờ, có thứ gì đó đang kiếm tìm nó, thứ gì đó ấm áp. GOTTFRIED hướng ánh nhìn của mình tới kẻ đang tiến gần. Với con mắt không chớp nháy, GOTTFRIED đo được toàn bộ không gian của thực thể kia, thấy được những liên kết mà nó chạm vào lấp lánh như các chòm sao vây quanh cũng như những nơi mà nó từng đi qua – sau khi đánh giá xong, GOTTFRIED cảm thấy bất ngờ với sự quen thuộc của nó.

Một khuôn mặt, của một người phụ nữ, một khuôn mặt người, xuất hiện. Nó le lói với ánh sáng của những cụm sao trời, và khi những chòm sao đó ngơi nghỉ thì miệng của nó cũng bắt đầu chuyển động. "Xin chào, anh bạn nhỏ," nó thì thầm.

GOTTFRIED xem xét nó, có thứ gì đó ẩn nấp dưới sự quen thuộc đó, thứ gì đó xa cách và thân mật. GOTTFRIED ước gì nó có thể trả lời, nhưng nó chỉ có thể nhìn. Và điều đó là quá đủ.

"Cậu mệt mỏi." giọng nói thủ thỉ.

Bóng tối bắt đầu bao quanh GOTTFRIED, che đi hình ảnh của đối phương kia. "Cậu sẽ rời đi trong thanh thản," nó hứa hẹn; tiếng hát ru ngủ êm dịu dần tan biến vào trong màn đêm tiến gần. Khi cái chạm dịu dàng của hư vô đưa nó đi, GOTTFRIED nhắm mắt lại.

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License