Cứu Tôi

đánh giá: +8+x

Tôi không nhớ nổi tên mình
Tháng năm mổ xẻ, hành hình triền miên.
Ngục tù, ớn đến phát điên
Bần thần, tự hỏi cái tên nghĩa là?

Theo hàng chữ số viết hoa,
Năm dài, ký ức nhạt nhòa phôi phai
Ấy mà tôi vẫn đoái hoài
Đâu đây tên tuổi, có ai biết rằng?

Chúng tôi phải có tên chăng?
Tấm ảnh cũ kỹ, vết hằn còn in
Mã danh nằm giấy, im lìm
Màn hình trắng nhợt, chẳng tìm ra tên?

Ý thức dần cất tiếng rên
Dày vò quấn chặt, lê thê kiếp người
Chẳng đợi tương lai sáng tươi.
Chốt khóa khép lại, cuộc đời bặt tăm.

Cớ sao tôi vẫn sống nhăn…
Hằng đêm thoi thóp, lăn tăn nhớ nhà.
Cuộc đời bỗng chốc dần xa
Linh hồn rời xác, lụi tàn một mai.

Tên tôi chẳng phải số dài
Chẳng phải cấp bậc- thiên tài tiềm năng…
Chẳng phải con thú hung hăng
Tôi là cái bóng, vĩnh hằng vô danh.



Làm ơn, ai đó ở quanh
Người ơi, người hỡi, có rành tên tôi?

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License