Nguồn
Tác giả: ©︎Ged_Malburg
Dịch giả bản tiếng Anh: LiveFireExercise
Mã vật thể: SCP-1007-RU
Phân loại: Keter
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: Buồng quản thúc của SCP-1007 phải được canh giữ nghiêm ngặt. Chỉ được phép tiếp cận khi đã vượt qua ba lớp khóa bảo mật và được trang bị quần áo bảo hộ đầy đủ. Sau khi tiếp xúc với SCP-1007, cần được khử trùng và cách ly trong sáu giờ. Nếu nhân sự được phát hiện đã bị lây nhiễm, họ phải được ban án tử và hỏa táng ngay lập tức. Việc giảm áp suất trong buồng quản thúc có rủi ro cao và trong trường hợp này các quy trình tiêu chuẩn cần được áp dụng, ngoài ra, buồng quản thúc và khu vực xung quanh cần được khử trùng bằng nhiệt độ cực kỳ cao. Dị thể hiện đang được quản thúc tại Điểm 7.
Mô tả: SCP-1007 là một loại virus chưa rõ nguồn gốc, gây ra đột biến không thể đảo ngược trong neuron thần kinh. Cùng lúc đó, đau đớn sẽ tăng lên theo cấp số nhân, tuy nhiên, trước mỗi giai đoạn đột biến của tế bào, người mang virus sẽ trải qua cơn đau, cường độ gần như đạt tới ngưỡng của nỗi đau hiện tại. Virus lây truyền qua không khí, tiếp xúc và máu. Một thể sống bị nhiễm SCP-1007 sẽ trở thành vật chủ của virus.
Thời gian ủ bệnh khoảng từ hai đến bốn giờ. Trong lúc này, virus sẽ lây lan qua hệ thần kinh trung ương và não bộ. Cuối giai đoạn này, thể sống bị nhiễm bệnh sẽ trải qua cơn đau dữ dội và mất nhận thức. Vài phút sau, họ sẽ có lại ý thức. Thời điểm này được cho là lúc bắt đầu phát bệnh.
Số giai đoạn của căn bệnh dường như là vô tận, nhưng trong các trường hợp được báo cáo cho thấy không một người nào có thể sống đến giai đoạn thứ bảy. Trong một trường hợp, một con chuột thử nghiệm đã sống sót đến giai đoạn thứ chín, sau đó đã được tiêu hủy.
Mỗi giai đoạn của bệnh gồm: sau một khoảng thời gian nhất định từ lần chuyển tiếp đến giai đoạn này, đối tượng bắt đầu đau đớn dữ dội, tuy nhiên cơn đau sẽ không vượt quá mức chịu đựng. Sau khoảng 36 giờ, cơn đau xuất hiện ngày càng nhiều và đối tượng cuối cùng cũng mất nhận thức, nhưng có lại ý thức chỉ sau vài phút, sau đó giai đoạn tiếp theo sẽ bắt đầu.
Cơn đau mà đối tượng phải trải qua trong giai đoạn "hoạt động" của dị thể không thể loại bỏ hay giảm bớt theo mọi phương thức ở hiện tại. Không có bất kì loại thuốc giảm đau hay thuốc an thần nào có tác dụng lên cơ thể của đối tượng. Đối tượng còn mất đi ý thức trong giai đoạn này.
Trong giai đoạn "ngừng hoạt động", cơn đau vẫn ở mức chịu đựng của đối tượng, nhưng tăng lên theo cấp số nhân. Giai đoạn đầu tiên này kéo dày từ 48 đến 108 giờ, trong suốt giai đoạn đối tượng vẫn ổn. Lưu ý, giai đoạn "hoạt động" không phụ thuộc vào giai đoạn "ngừng hoạt động" hiện tại, cũng như là cường độ nỗi đau và khả năng chịu đựng.
Phụ lục 1007-1: Các thử nghiệm trên con người chỉ được thực hiện nếu có sự cho phép của Hội đồng O5. Bất cứ yêu cầu thử nghiệm nào mà một người phải đạt đến giai đoạn thứ sáu đều sẽ bị từ chối. Cứ thử hình dung nỗi đau trước đi đã. - O5-4.
Phụ lục 1007-2: Trích từ đoạn hội thoại với đối tượng lúc bắt đầu và kết thúc giai đoạn hoạt động đầu tiên (2 tiếng 12 phút và 2 tiếng 17 phút kể từ thời gian nhiễm bệnh.)
<Đối tượng>: Tôi không hiểu. Mấy người lây nhiễm tôi với cái thứ quái quỷ gì rồi đúng không?
<Ts. Luginin>: Mô tả anh đang cảm thấy gì đi.
<Đối tượng>: Tôi thấy ổn áp đấy. Nó không hoạt động à, lũ khốn? Tôi ngồi đây được hai tiếng rồi và tôi vẫn chẳng hề gì-aaaaaaaa..!
(Đối tượng hét lên, rồi biến thành tiếng gào rú. Có các cụm từ xen lẫn giữa tiếng hét và tiếng nức nở.)
<Đối tượng>: Ôi… Chúa ơi… Mau dừng lại… Mấy người đã làm gì?!
<Trợ lý Komov>: Bình tĩnh đi.
<Đối tượng>: Các người muốn gì? Tôi… đã nói hết rồi mà! Tôi đã nói hết tất cả! Tôi thú nhận rồi cơ mà! Thả tôi ra… tôi đã hãm hiếp chúng… Giết chúng… Thả tôi ra đi! Làm ơn hãy dừng lại…
<Ts. Luginin>: Hãy bình tĩnh và nói cho tôi biết anh đau ở đâu.
<Đối tượng>: (Không nghe được) Đầu… da… tim… bụng… xương… cả răng nữa! Giúp với! Làm ơn hãy giúp tôi..!
(Đối tượng mất ý thức.)
<Ts. Luginin>: Đợi anh ta có lại nhận thức thôi.
(Ba phút trôi qua.)
<Đối tượng>: Tôi… chuyện gì đã xảy ra với tôi thế?
<Trợ lý nghiên cứu Comov>: Anh sẽ nhớ trong hai ngày sau thôi.
<Ts. Luginin>: Komov, im đi.
Phụ lục 1007-3: Trích từ bản ghi báo cáo của Ts.█/█. Luginin, Trưởng đội Nghiên cứu SCP-1007, trước Hội đồng Giám sát viên:
<Ts. Luginin>: …Cuối cùng, Tôi muốn nhấn mạnh rằng chúng ta nên ngừng hoàn toàn việc thử nghiệm và tiêu diệt virus. Tôi không muốn mình nghe như một kẻ cuồng tín, nhưng đây chỉ là một phát minh ma quỷ.
<O5-4>: Tiến sĩ, chúng tôi đã giới hạn thử nghiệm rất nhiều rồi. Virus này không thể tiêu diệt được. Nếu anh có thể loại bỏ các tác dụng phụ trong "thời kì hoạt động" của nó, anh ta sẽ không bị như thế.
<Ts. Luginin>: Ngay cả khi không có thời kì hoạt động, người bị nhiễm vẫn có thể trải qua và nhận thấy cơn đau mà các ông sẽ không ngờ tới.
<O5-2>: Chúng tôi hiểu. Nhưng sự thật là anh ta vẫn giữ được tỉnh táo… nó sẽ vô cùng hữu dụng trong các tình huống nhất định, đúng chứ?
<Ts. Luginin>: Tôi không nghĩ vậy. Tôi phải nói rằng tôi hoàn toàn không đồng ý với quyết định của các ông.
<O5-2>: Nếu vậy, Tiến sĩ, tôi tuyên bố anh sẽ rút khỏi dự án. Trợ lý của anh là ai?
<Ts. Luginin>: …Komov. Trợ lý Nghiên cứu Komov.
<O5-4>: Chờ chút, đó không phải là…
<Ts. Luginin>: Đúng rồi đấy. Các ông vẫn muốn đổi tôi sao?
<O5-2>: Anh đã bị đình chỉ. Trợ lí sẽ thay thế vị trí của anh.
<O5-4>: Thứ hai, Komov đã quan sát sự phát triển của bệnh tới giai đoạn thứ sáu. Cậu ta là một tên bạo dâm.
<O5-2>: Cuộc kiểm tra tâm lí không cho thấy điều này. Theo tôi, tôi tin chắc rằng cậu ta ổn định về tinh thần hơn so với Ts. Luginin. Bằng mọi cách, chúng tôi sẽ giải quyết vấn đề này sau. Ts. Luginin, anh tạm thời đưa tài liệu này cho trợ lí Komov đi.
<Ts. Luginin>: Một ngày nào đó các người sẽ hối hận về những gì mình đã làm.
Cập nhật ngày ██/█/20██: Cho phép được thử nghiệm trên con người tới Giai đoạn 9 - Trợ lý Nghiên cứu Komov.