SCP-107


đánh giá: +1+x

Mã Vật thể: SCP-107

Phân loại: Safe

Quy trình quản thúc đặc biệt: SCP-107 hoàn toàn vô hại khi không tiếp xúc với bất kì chất lỏng nào. Vì vậy, nó được lưu trữ ở Khu 19 trong buồng chứa rộng năm (5) mét vuông, đặt trong hộp kính perspex trong suốt trên một bệ đỡ cao một (1) mét. Thí nghiệm với SCP-107 phải được thực hiện trong Khu Nghiên Cứu-06, một khu vực bỏ hoang với diện tích 484km vuông (22 x 22 km), được xây dựng tại █████████ với mục đích duy nhất nhằm hỗ trợ cho thí nghiệm trên. Bất kì cá nhân nào tìm cách kích hoạt SCP-107 nằm ngoài mục đích thí nghiệm cần bị loại trừ bằng mọi cách.

Việc tiếp xúc cũng như tháo gỡ vật thể cần có sự cho phép của hai (2) nhân viên Cấp 4, việc thực hiện một thí nghiệm hoàn chỉnh cũng cần điều kiện tương tự như trên. Nếu SCP-107 được kích hoạt trong khuôn viên Khu-19, hai nhân viên Cấp-D sẽ được yêu cầu di dời vật thể khỏi khu vực bằng một xe tải vận chuyển từ Buồng Lên Hàng-2. Quy trình này bắt buộc phải được thực hiện bất kể SCP-107 đã bị kích hoạt bởi chất lỏng gì nhằm phòng tránh tác hại khó lường của nó. SCP-107 chỉ nên được đưa về chỗ cũ khi hiện tượng phân tán chất lỏng đã ngừng hoàn toàn và các loài thực vật mọc lên trong khu vực đã được tiêu hủy hay thu thập nhằm nghiên cứu sâu hơn.

Miêu tả: SCP-107 trông giống phần trên của một chiếc mai rùa rỗng. Vật thể được cấu tạo từ một loại nguyên liệu sinh học cứng không rõ nguồn gốc. Tuy vậy, việc vật thể thực sự có nguồn gốc là mai của rùa biển (liên họ Chelonioidea) hay không đến giờ vẫn chưa được xác định. Vật thể hoàn toàn bất hoạt cho đến khi phần bên trong chiếc “mai” được tiếp xúc với một loại chất lỏng; khi điều đó xảy ra, chất lỏng được hấp thụ rất nhanh. Hiện tại vẫn chưa xác định được chất lỏng đi về đâu bởi trên bề mặt vật thể không thể thấy một lỗ thoát nào. Khi được kích hoạt, phần rìa đỏ sẽ phát sáng lờ mờ, sau đó chất lỏng được cho vào vật thể sẽ phân tán vào không khí, gây nên một hiện tượng giống như “mưa” tại khu vực xung quanh đó ít nhất 0.5 mét, nhưng không vượt quá 10 km. Hiện tượng này có thể di chuyển: di dời SCP-107 sẽ thay đổi khu vực chịu ảnh hưởng, cũng như thay đổi cả “vùng ngoại vi”.

Thời gian và cường độ của hiện tượng có vẻ như tỷ lệ thuận với lượng chất lỏng cho vào vật thể. 10 ml nước chỉ tạo nên một cơn mưa lất phất kéo dài dưới nửa tiếng đồng hồ, nhưng khi đổ đầy ¾ vật thể sẽ tạo nên một trận mưa lớn tầm tã kéo dài đến hai ngày. Hiện tượng phân tán do SCP-107 gây ra có vô số tác động lên các loài thực vật xung quanh, mặc dù những ảnh hưởng này chỉ có thể thấy được từ thực vật trong khu vực nghiên cứu – tưới mẫu chất lỏng thu được sau hiện tượng phân tán lên các loại thực vật khác không cho ra bất cứ kết quả bất thường nào (xem nhật kí thí nghiệm, Phụ Lục 107-2).


Phụ lục 107-1: SCP-107 được giáo sư M███████ ████████████, một nhà khảo cổ học, phát hiện ở nơi mà hiện nay là Ethiopia, vật thể được chôn cạnh thi thể của, có vẻ như là, một pháp sư bộ tộc. Áp dụng phương pháp xác định niên đại bằng carbon trên thi thể pháp sư đưa ra con số 18,000 năm trước công nguyên. SCP-107 miễn dịch với mọi phương thức thu thập mẫu vật, vì vậy thời gian vật thể xuất hiện đến giờ vẫn chưa thể xác định được. Tổ Chức chỉ tham gia vào nghiên cứu khi nhận được những báo cáo về các hiện tượng thời tiết bất thường ở nơi tìm thấy vật thể, kèm theo đó là những trường hợp thực vật phát triển bất thường.


Phụ Lục 107-2: Dưới đây là nhật ký ghi chép đầy đủ các thí nghiệm được thực hiện trên SCP-107. (Những đặc vụ có ý tưởng về các nghiệm hợp lý nào hãy liên hệ với tôi). Mọi người có thể thoải mái thử nghiệm các loại chất lỏng an toàn lên SCP-107, hãy nhớ ghi chép lại kết quả vào đây (Chú ý: cá nhân phải chịu trách nhiệm cho các kết quả gây ra bởi SCP-107 sau mỗi thí nghiệm của mình). Chúng ta cần thu thập càng nhiều dữ liệu càng tốt nhằm phục vụ việc nghiên cứu sự kì lạ này. Việc kết hợp thí nghiệm cùng với các SCP có liên quan đến chất lỏng khác có thể đem lại nhiều giá trị hơn, tuy nhiên việc này lại quá nguy hiểm để thực hiện, đặc biệt là với quy trình lưu trữ như hiện nay. Thí nghiệm SCP-107 cùng với SCP-009, SCP-447-2SCP-874 đã từng được đề nghị thực hiện, nhưng sau đó đã bị từ chối do các tiên lượng xấu về kết quả của các thí nghiệm này – Tiến sĩ Quentin I███████


Cho vào: 10ml nước máy bình thường.
Kết quả: Mưa nhẹ trên toàn bộ khu vực thí nghiệm trong vòng 27 phút. Kiểm tra nước mưa cho thấy không hề có thành phần bất thường. Trong vòng hai tuần sau khi thí nghiệm được thực hiện, cỏ tại khu vực mọc nhanh hơn hẳn, và màu sắc của thực vật chịu ảnh hưởng cũng xanh hơn thực vật bình thường.
Nghiên cứu thêm: Thu thập mẫu nước mưa trong khu vực thí nghiệm, đem mẫu nước đó tưới lên thực vật trồng ngoài khu vực thí nghiệm.
Kết quả: Không có gì xảy ra.

Cho vào: 55ml nước máy chuẩn
Kết quả: Mưa lớn xối xả trên toàn bộ khu vực thí nghiệm trong hai ngày, gây ảnh hưởng lên cỏ tương tự như ở thí nghiệm thứ nhất. Các cây ăn quả trồng trong khu vực thí nghiệm lớn rất nhanh và cho ra trái lớn hơn bình thường. Các ảnh hưởng biến mất dần sau 3 tháng.

Cho vào: 4cm3 gỗ
Kết quả: Không có gì xảy ra.

Cho vào: 20 viên bi sắt bán kính 2mm
Kết quả: Không có gì xảy ra.

Cho vào: 10ml nước tiểu người.
Kết quả: Dung dịch nước tiểu phân tán và mưa trên khu vực thí nghiệm trong vòng 27 phút với cường độ trung bình. Cây cỏ trong khu vực bắt đầu chết dần, các loại cây khác được chuyển đến trồng trong khu vực thí nghiệm bắt đầu phát triển “bẫy” bắt côn trùng bị động, tuy nhiên lại không thể thực sự tiêu hóa côn trùng đúng như chức năng.
Cho thêm vào ngay sau đó: 20ml nước tiểu người.
Kết quả: Dung dịch phân tán và mưa to hơn trên toàn bộ khu vực thí nghiệm trong 3 giờ 42 phút. Các cây cối ngoại trừ cỏ phát triển lớn hơn, các loài cây bẫy côn trùng bây giờ có thể tiêu hóa các loại gặm nhấm nhỏ.

Cho vào: 10ml máu người, lấy từ đối tượng thí nghiệm là nhân viên Cấp-D.
Kết quả: Chất lỏng, sau đó được kết luận là máu có mẫu gen trùng với đối tượng thí nghiệm cung cấp, phân tán và mưa trên toàn bộ khu vực thí nghiệm trong 27 phút. Cây cỏ trong khu vực chết ngay sau khi chạm phải lượng máu này, sau đó vài phút thì bắt đầu phân hủy. Các loại cây cối khác trong khu vực đột biến và phát triển các cơ quan ăn thịt (bề ngang >20cm) giống như cây bắt ruồi Venus (Dionaea muscipula). Khi nhân viên Cấp-D đã lấy máu đến gần, các loài thực vật này đã [DỮ LIỆU ĐÃ BỊ XÓA]. Các cơ quan ăn thịt này chết dần sau hai tuần. Các thí nghiệm cao hơn với dịch cơ thể đã bị bác bỏ sau đó.

Cho vào: 10ml nước và bi sắt nặng 5g
Kết quả: Nước được hấp thụ bởi SCP-107 và phản ứng mưa xảy ra theo tiêu chuẩn. Viên bi sắt nằm lại trong chiếc mai, rõ ràng không có tác động gì đến vật thể.

Cho vào: 10ml keo dính cyanoacrylate
Kết quả: Toàn bộ chất lỏng được hấp thụ bởi SCP-107, sau đó một lượng keo cyanoacrylate bị biến đổi phân tán và mưa trên toàn bộ khu vực thí nghiệm trong 18 phút. Có vẻ như sự giảm đi trông thấy của thời gian mưa là do quá trình thay đổi tính chất keo dính khi ở “bên trong” SCP-107. Cây cối được phủ một lớp bên ngoài mà sau này được xác định là có nguồn gốc từ cyanoacrylate. Lớp phủ rất hữu dụng trong việc bẫy côn trùng và ngăn chúng không phá hoại cây cối.

Cho vào: 10ml nước cam tươi.
Kết quả: Phản ứng mưa tiêu chuẩn (27 phút mưa nhẹ). Cây ăn quả chuyển đến trồng trong khu vực thí nghiệm bắt đầu cho ra các trái cây thuộc họ cam, bất kể là loại cây nào và kể cả là trong thời tiết lạnh giá. Trái cây thu được không có dấu hiệu của bất kỳ ảnh hưởng xấu nào; mẫu vật đã được thu thập nhằm phục vụ các nghiên cứu trong tương lai.

Cho vào: 2ml nước bọt người cung cấp bởi đối tượng thí nghiệm là một nhân viên Cấp D
Kết quả: Chất lỏng, sau đó được chứng minh là nước bọt người, mưa trên toàn bộ khu vực thí nghiệm trong 8 phút. Thực vật không phải cỏ chuyển đến khu vực thí nghiệm xuất hiện những túi cầu nhỏ (2-5cm) ở gốc cây và cành cây. Khi đưa đối tượng thí nghiệm đến gần thực vật nói trên, những túi nhỏ sẽ phun ra một lượng chất lỏng giống nước miếng về phía đối tượng. Đối tượng thí nghiệm nói trên được báo cáo sau đó là không có bệnh tật hay thương tích gì. Các thực vật bị biến đổi chết dần trong vòng 3 ngày sau đó.

Cho vào: 10ml nước nặng (D2O)tinh khiết 99.999%
Kết quả: Phản ứng mưa tiêu chuẩn (27 phút mưa nhẹ). Kết quả áp dụng phép đo khối phổ lên mẫu vật thu được cho thấy lượng đồng vị deuterium là vào khoảng 154ppm, đó là chỉ số tiêu chuẩn của nước khoáng.

Cho vào: 5ml thủy ngân
Kết quả: Chất lỏng bắt đầu được hấp thụ, nhưng sau đó lại bị đẩy ngược ra.

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License