SCP-118


đánh giá: +2+x
SCP118Pic.jpg

Hình ảnh từ vụ vi phạm quản thúc tại Khu vực đỏ █, 19██

Mã vật thể: SCP-118

Phân loại: Euclid

Quy trình quản thúc đặc biệt: Do số lượng và địa điểm phân phối của SCP-118, việc quản thúc từng cá thể là hoàn toàn bất khả thi. Những Khu Vực Đỏ (Red Zones) của SCP-118 sẽ bị cấm vào với tất cả tàu thuyền dân sự dưới vỏ bọc của một khu quân sự hoặc một câu chuyện nào đó. Mối liên hệ với lực lượng hải quân đang hoạt động gần các Khu Vực Đỏ của SCP-118 sẽ được thiết lập nhằm giảm thiểu sự di chuyển của các tàu quân sự qua khu vực này. Nếu có bất kỳ khu vực nào trong Khu Vực Đỏ có độ sâu ít hơn 1500 mét, lệnh cấm cũng được áp dụng đồng thời đối với các máy bay. Mọi hoạt động của con người xung quanh Khu Vực Vàng (Yellow Zones) đều phải được theo dõi, và bất kỳ tàu thuyền hoặc cá nhân nào tiếp cận trái phép đều phải được chuyển đi. Trong khu Vực Đỏ và Vàng, giao thức THU GOM HOÁ CHẤT (TOXIC HARVEST) phải được tuân theo để đảm bảo việc loại bỏ các thiết bị được tạo ra bởi SCP-118. Hơn nữa, giao thức QUAN BÀO (CELL WATCH) cũng phải được tuân theo để đảm bảo việc phát hiện sớm sự xuất hiện của các Khu Vực Đỏ mới.

Mẫu vật của SCP-118 có thể được lưu trữ bằng cách sử dụng thủ tục bảo quản theo tiêu chuẩn chung dành cho các SCP dạng vi khuẩn không-độc-hại.

Mô tả: SCP-118 là một loài nguyên sinh vật biển có khả năng lắp ráp, tự khởi động và vận hành các thiết bị hạt nhân từ nguồn nguyên liệu có sẵn trong nước biển. Thời điểm hiện tại, SCP-118 chưa được biết đến và do đó không được phân loại bởi các cộng đồng khoa học, một chủng loài tương tự là các nguyên sinh vật họ euglenophyta phylum có khả năng tăng đáng kể tốc độ di chuyển, khả năng lưu trữ chất dinh dưỡng và khả năng chống lại các bức xạ alpha. Các thực thể của SCP-118 đã được tìm thấy ở tất cả các biển và đại dươngk trên toàn thế giới.

Khi được đặt trong một môi trường nước mặn phù hợp để sinh sống, các cá thể SCP-118 sẽ tìm kiếm những nguyên liệu bao gồm sắt, bạc, đồng, carbon, TNT, và các đồng vị uranium. Khi SCP-118 tìm được một nguyên liệu vừa ý, nguyên liệu đó sẽ được hấp thụ vào các tế bào, và tùy vào kích thước của nguyên liệu đó, SCP-118 sẽ có những cách khác nhau để hấp thụ nó. Các nguyên tử và phân tử đơn (chủ yếu là các chất được hòa tan trong nước) được chuyển qua màng tế bào thông qua một bơm protein đặc biệt. Hạt nhỏ hơn so với các tế bào của chính nó được nuốt qua thực bào. Mảnh lớn hơn sẽ bị xé rách bằng một cơ chế không rõ, mà sau đó được hấp thu bằng cách sử dụng hai phương pháp đầu tiên. Việc "khai thác" có thể diễn ra ngay cả trên các vật liệu cứng như các kim loại.

Khi đạt đến một số lượng nhất định các vật liệu được hấp thụ, cá thể SCP-118 sẽ di chuyển tới một "khu vực lắp ráp" tại đáy biển nơi nó đang có mặt và tiến hành lắp ráp một thiết bị hạt nhân. Thiết bị hạt nhân là máy phân hạch dạng súng sử dụng nguyên liệu là Uranium-235. Quan sát các thiết bị trong quá trình lắp ráp cho thấy quá trình này bắt đầu với việc lắp ráp vỏ kim loại hình trụ, tiếp theo là việc tạo ra hai khối dẫn uranium và các chất nổ thông thường để đẩy chúng vào nhau. Cơ chế mà SCP-118 làm giàu uranium thu hoạch hiện vẫn chưa biết. (Xem Phụ Lục 4). Thiết bị này sau đó được kết thúc với việc lắp ráp một lò đốt uranium-238, nơi hai khối uranium sẽ va chạm, và một thiết bị kích hoạt. SCP-118 có xu hướng lắp ráp các thành phần cần thiết bằng cách thêm một lượng rất nhỏ nguyên liệu vào. Các nguyên tử và phân tử khác nhau có thể được thêm vào và các thành phần lắp ráp không nhất thiết phải đồng nhất với nhau. Hiện vẫn chưa biết liệu SCP-118 xây dựng các nguyên tử hạt nhân bằng nguyên tử hay bằng cách thêm vào các mảnh nguyên tử rất nhỏ kích cỡ vài micro mét. Cơ chế mà SCP-118 gắn vật liệu mới để gieo hạt liên tục là không rõ. Thời gian lắp ráp phụ thuộc vào kích thước của thiết bị được lắp ráp, điều kiện nước và khoáng sản sẵn có nhưng quan sát cho rằng SCP-118 mất khoảng 300 ngày để lắp ráp một thiết bị có kích cỡ trung bình.

Khi một thiết bị hạt nhân được hoàn thành, SCP-118 sẽ kích nổ nó bằng cách nối một đoạn dây vào thiết bị kích hoạt. Khoảng 90% các vụ nổ hạt nhân được ghi nhận bởi SCP-118 có sức ép khoảng 20 đến 35 kiloton, mặc dù các vụ nổ có sức ép thấp như 4 kiloton và lên đến ███ kiloton cũng đã được báo cáo. Ngoại trừ các trường hợp có sự can thiệp của con người, chưa hề có lần thất bại trong việc kích nổ nào được quan sát thấy, vì tất cả các thiết bị hạt nhân này đã tự mình phát nổ hoặc bị di dời khỏi vùng nước đó trước khi nó được hoàn tất. Thiết bị hạt nhân được lắp ráp bởi SCP-118 có kích thước lớn hơn so với các thiết bị nhân tạo dù có sự tương đồng về thiết kế và năng suất, có lẽ là do hiệu ứng trung hòa của nước đã tách các khối uranium ra trong suốt quá trình xây dựng của thiết bị. Một khu vực lắp ráp thường có từ một đến ba thiết bị trong quá trình lắp ráp tại bất kỳ thời điểm nào, mặc dù trường hợp có nhiều hơn như sáu thiết bị tại một thời điểm cũng đã được ghi nhận. Trong các khu nơi nhiều thiết bị đang được lắp ráp cùng một lúc, các thiết bị được ngăn cách bởi khoảng cách đủ xa để ngăn chặn trường hợp vụ nổ của một thiết bị sẽ phá hủy hoặc làm tắt (các) thiết bị khác.

Mặc dù Tổ Chức không thể ngăn cản người dân và các tổ chức khác thu thập các cá thể của SCP-118, nhưng với ngoại hình đặc biệt giống với các sinh vật con người đã biết, số lượng ít (có họ với các vi sinh vật đại dương), không có hành vi bất thường và cơ thể đặc trưng của sinh vật biển, cùng với chính sách giám sát các hoạt động nghiên cứu khoa học của Tổ Chức khiến nguy cơ thông tin về các loài sinh vật khác thường như SCP-118 bị lộ qua việc khám nghiệm các cá thể được giảm xuống tối thiểu.

Hiện đang có sáu khu vực lắp đặt tích cực đã được Tổ Chức biết đến. Trong khi sự biến mất tự nhiên của một khu vực lắp ráp đã được ghi nhận, sự đồng thuận hiện tại giữa các nhà nghiên cứu về SCP-118 là việc loại bỏ các khu vực lắp ráp mà không gây ra ảnh hưởng thu hút sự chú ý trên diện rộng là bất khả thi (Xem Ghi chú thí nghiệm 118 - Gamma để biết thêm chi tiết). Vì vậy, biện pháp bảo quản sẽ được thành lập tại khu vực lắp ráp của SCP-118, khu này trở thành "Khu Vực Đỏ", và vùng xung quanh là “Khu Vực Vàng”. Thêm vào đóm các khu vực có nồng độ phóng xạ cao sẽ được đánh dấu là “Khu Vực Đáng Quan Tâm” (Zone-of Interest), và sẽ được theo dõi liên tục nhằm phát hiện sớm sự xuất hiện của các khu vực lắp ráp mới.

Phụ lục 118-1: Sau sự cố tàu sân bay USS ████████, bán kính hạn chế khi vẽ vùng nguy hiểm đã được tăng lên. Giao thức ngăn chặn THU HOẠCH HOÁ CHẤT (TOXIC HARVEST) đã được cập nhật.

Phụ lục 118-2: Với việc ký kết Hiệp ước PARTIAL TEST BAN cùng với số lượng các vụ nổ hạt nhân và phương pháp phát hiện chúng ngày càng tăng, hậu quả của vụ nổ hạt nhân do SCP-118 tạo ra đã tăng lên. Giao thức ngăn chặn đã được sửa đổi sau những sự kiện này.

Phụ lục 118-3: Do chi phí để duy trì hoạt động cho SCP-118 Red Zones quá đắt đỏ, Hội đồng O-5 đã được yêu cầu đưa ra phương pháp để loại bỏ các khu vực lắp ráp của SCP-118.


Phụ lục 118-4 (Yêu cầu quyền hạn cấp 4):

Nghiên cứu của chúng tôi đã xác định đồng vị uranium mà SCP-118 làm giàu bằng cách khai thác trực tiếp là U-235 có tính oxy hóa cao hơn so với U-238. Trong một buồng nào đó, uranium được giảm sút và bị oxy hóa nhiều lần. Các hợp chất với uranium ở trạng thái oxy hóa cao hơn sẽ được chuyển lên các "chuỗi" buồng trong khi các hợp chất với oxi hóa thấp được chuyển xuống phía dưới chuỗi. Điều này dẫn đến một lượng nhỏ uranium làm giàu cao ở cuối chuỗi.

Các nhà nghiên cứu và kỹ sư tại █ ngành nghiên cứu đã tạo ra được một mẫu thiết bịlàm giàu uranium dựa trên các nguyên tắc làm việc của SCP-118. Tuy các nguyên mẫu đã không thể sản xuất vũ khí sử dụng uranium trong khoảng thời gian thích hợp, nó đã thành công trong việc sản xuất lò phản ứng uranium cấp cao, mặc dù chi phí cao hơn đáng kể so với phương pháp thông thường. Mặc dù có những hạn chế như hiện nay, các ý tưởng là rất hứa hẹn và tôi đã chuyển kết quả nghiên cứu của chúng tôi cho các công ty có liên quan trước.
-Tiến Sĩ ████████

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License