Không thể kích hoạt
SCP-1199
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: Mọi tài liệu liên quan đến việc sản xuất SCP-1199 phải được lưu trữ và phân loại là "Tuyệt mật". Chỉ nhân sự có giấy phép cấp 3/1199 trở lên được phép truy cập vào các tài liệu trên khi nghiên cứu các hiện tượng được liệt kê trong Tài liệu 1199-Alpha và phải được cấp thuốc lú bắt buộc khi ngừng làm việc tại Tổ Chức. Tại các vùng thông tin được chỉ định trong Tài liệu 1199-Alpha, mọi nỗ lực thâm nhập thông tin phải được ngăn chặn do mức độ quan trọng của chiến lược quân sự tại các điểm, một đội tuần tra hải quân của Tổ Chức sẽ được cử đến địa điểm nếu cần thiết.
Hiện tại, một liều SCP-1199 được trang bị trong bộ dụng cụ của một số lực lượng đặc nhiệm thuộc Tổ Chức trong trường hợp cần bảo toàn thông tin quan trọng. Tùy thuộc vào ủy quyền của Ủy ban Đạo Đức, SCP-1199 có thể được sử dụng cho các nhân viên cấp D tham gia vào việc ngăn chặn hiểm họa từ các nhận thức độc và phản nhận thức. Mọi mục đích sử dụng khác phải được ít nhất ba nhân sự có quyền hạn cấp 4 trở lên chấp thuận, hoặc phải được Hội đồng O5 xem xét trong trường hợp sử dụng khẩn cấp.
Mô tả: SCP-1199 là một loại dược phẩm hiện được Tổ Chức phân loại là thuốc ký ức Cấp Y-8. Dị thể vẫn được phân loại là một SCP do các điều kiện khách quan, cho dù các thuộc tính của SCP-1199 đã được đánh giá là an toàn và không gây rối loạn.
Được phân loại vào nhóm thuốc ký ức Cấp Y, SCP-1199 có tác dụng ngăn ngừa việc mất trí nhớ và hiện là loại có tác dụng mạnh nhất trong nhóm này. Cơ chế hoạt động của SCP-1199 bao gồm việc tác động tới nhận thức và trực quan của cá nhân sử dụng. SCP-1199 phát ra một bức xạ có quang phổ khả kiến ở tần số [BỊ TÁC ĐỘNG] (màu "xanh côban") cũng như quang phổ cận hồng ngoại và tử ngoại ở tần số [BỊ TÁC ĐỘNG], bao trùm lên chính dị thể và các đối tượng xung quanh. Tuy mắt người không thể phát hiện bức xạ trên một cách có ý thức trong các vùng quang phổ này, những nhân sự quan sát đồng thời các tần số trên báo cáo rằng họ quan sát được một sắc lam "bất thường" và "đậm hơn".
Nghiên cứu về SCP-1199 đã phát hiện sự tồn tại của vùng Demidov-Waltzmann trong hồi hải mã của não bộ con người. Chức năng duy nhất được xác định của cấu trúc này là phản ứng với bức xạ do dị thể tạo ra. Vào những thời điểm xảy ra phản ứng, não bộ đột ngột gia tăng hoạt động, ghi nhớ mọi thứ rất chi tiết, kể cả những thứ không đáng kể và thường bị bỏ qua. Trong giai đoạn này, cá nhân bị ảnh hưởng sẽ trải qua hiện tượng "déjà vu" cấp tính, thường đi kèm với cảm giác bất an. Cần lưu ý rằng ngoài con người, vùng Demidov-Waltzmann và sự phản ứng với SCP-1199 cũng đã được tìm thấy ở các loài chim, chó và lợn thông minh nhất cũng như một số loài có tri giác dị thường như SCP-1000. Hiện chưa rõ lý do cho sự hình thành của các cấu trúc tương tự trong não bộ của những sinh vật trên dù chưa được tiếp xúc với SCP-1199.
Các thử nghiệm cho thấy những ký ức được tạo ra dưới ảnh hưởng của dị thể không những không mất đi tính rõ ràng theo thời gian mà còn thường xuyên hiện lên trong trí nhớ một cách vô điều kiện thông qua các liên tưởng gián tiếp, hoặc xuất hiện trong những giấc mơ, ảo giác, v.v. Chúng cũng hầu như không bị ảnh hưởng bởi những phương pháp xóa trí nhớ thông dụng, chỉ bị suy yếu đáng kể do chấn thương/thoái hóa nghiêm trọng trong não bộ hoặc thông qua việc sử dụng liều lượng cực lớn thuốc lú Cấp D. Nói đơn giản, những ký ức được ghi nhớ dưới ảnh hưởng của SCP-1199 sẽ là những điều cuối cùng một cá nhân có thể quên, trong bất kì hoàn cảnh nào.
Sản xuất: Hiện tại, phương pháp sản xuất SCP-1199 hiệu quả nhất là nhân giống các vi khuẩn [DỮ LIỆU BỊ XÓA] trong các vật liệu polyme như [DỮ LIỆU BỊ XÓA]. [DỮ LIỆU BỊ XÓA] dựa trên sơn, mực, [BỊ TÁC ĐỘNG] và các thấu kính phải luôn phát ra quang phổ cần thiết ở tần số tối đa [BỊ TÁC ĐỘNG].
Cho đến năm ████, Nhà máy số 45 là nơi duy nhất sản xuất loại thuốc này, nhưng sau khi [DỮ LIỆU BỊ XÓA], việc sản xuất được chuyển sang [BỊ TÁC ĐỘNG]. [DỮ LIỆU BỊ XÓA].
Phụ lục 1: Tài liệu 1199-Alpha
Lịch sử điều tra: Vào ngày 13/04/2001, trong khi điều tra đáy biển ở độ sâu 2700 m, một đoàn thám hiểm biển sâu [DỮ LIỆU BỊ TÁC ĐỘNG] cách bờ biển Châu Phi ███ km, đã tìm thấy những mảnh vỡ của một bức tượng hình người còn trong tình trạng tốt, có thể là cổ vật. Các mẫu vật thu thập bởi máy bay không người lái đã được gửi đi phân tích, kết quả cho thấy chúng được tạo ra từ một hỗn hợp polyme khoáng có độ bền cao chưa từng được biết đến tại thời điểm đó. Phát hiện này cùng với đặc tính phát quang của vật liệu trên đã yêu cầu Tổ Chức phải can thiệp và tráo đổi mẫu vật không phù hợp bằng một bản sao khác có nguồn gốc bình thường.
Mở rộng điều tra cho thấy sự hiện diện của cả SCP-1199 và vi khuẩn cấu thành dị thể, các đặc tính của dị thể đã được phát hiện nhờ các hiện tượng phát sinh sau khi các nhân chứng được cấp thuốc lú. Vật liệu polyme cấu tạo nên bức tượng là cực kỳ bền; loại vật liệu này đã được các nhà khoa học của Tổ Chức sản xuất thành công và đưa ra thị trường thương mại (dưới vỏ bọc là bằng sáng chế do một công ty nộp vào ngày ██/██/2013). Vi khuẩn cấu thành SCP-1199 được nuôi cấy trong nhựa dầu mỏ dễ sản xuất, cho phép việc ứng dụng thuốc ký ức này ngay từ năm 2005.
Các cuộc thám hiểm tiếp theo đã phát hiện một phiến vật liệu tương tự (nhưng không bị ảnh hưởng bởi SCP-1199) bên dưới bức tượng, có hình dạng một khối 11 cạnh không đều với đường kính khoảng 23 m. Phiến vật liệu này chứa một số lượng lớn các lỗ với đường kính 8-10 cm, được đóng bởi các vách ngăn có thể được điều khiển bằng một cơ chế chưa rõ. Tiến hành định vị bằng sóng siêu âm phát hiện ra một mạng lưới các đường hầm dẫn vào sâu bên trong phiến vật liệu, đi vào một khoang ngầm rộng lớn với thể tích không xác định. Hiện tại, không thể nghiên cứu chi tiết hơn bằng các phương pháp không xâm nhập, việc xâm nhập vào bên trong đòi hỏi cần khoan sâu dưới biển.
Tôi hiểu rằng ở dưới đáy khe nứt đó, nơi phát hiện ra SCP-1311, thiết bị ghi hình đã quay được thứ gì đó rất giống một bức tượng bị đổ và một lối đi xuống phía dưới được mở ra trong một phiến đá có hình dạng đặc trưng, nhưng chúng ta không thể để điều này chấm dứt việc nghiên cứu đối tượng. Kích thước khổng lồ của các khoang mà những lối đi này dẫn vào không thể được nghiên cứu không xâm nhập. Và nếu chúng ta không biết về những gì bên trong đó, chúng ta sẽ không bao giờ sẵn sàng để đối mặt với điều đó khi nó thực sự diễn ra. - Ts. Volkov
Từ năm 2004 đến 2017, Tổ Chức và các đoàn thám hiểm dân sự đã phát hiện thêm 15 bức tượng tương tự tại các khu vực khác nhau dưới đáy biển, hầu hết đều trong tình trạng nguyên vẹn. Khác biệt cơ bản duy nhất giữa các bức tượng là những loài sinh vật được mô tả. Một số loài động vật có vú và chim đã được ghi nhận (tất cả đều chưa được biết đến và có lẽ đã tuyệt chủng), thằn lằn bay, SCP-1000, SCP-████, v.v. Đáng chú ý là tất cả các bức tượng đều mô tả các sinh vật đang vận hành những loại công cụ phức tạp.
Tôi muốn lưu ý rằng chúng ta có thể đưa ra kết luận ngay sau khi ta nhận thấy rằng đối tượng này gây ra một mối lo ngại đáng kể. Các cấu trúc tại mỗi vị trí được phát hiện gần như tương ứng với khoảng thời gian dự kiến của các loài sinh vật được mô tả trên đó. Những cấu trúc lâu đời nhất đã hơn 170 triệu năm tuổi, và ngay cả phiến đá dưới bức tượng "con người" cũng được tạo ra cách đây ít nhất 100 nghìn năm, mặc dù trông bản thân bức tượng còn mới hơn nhiều, nhưng điều đó để sau đi. Những cấu trúc này, cũng như những gì bên dưới chúng, trông cổ xưa đến khó tin, nhưng tất cả chúng đều được tạo ra, chắc chắn, bằng cùng một phương pháp.
Hơn nữa, vùng Demidov-Waltzmann, theo các khái niệm hiện đại của sự tiến hóa, hoàn toàn không nên tồn tại. Ngoài những dị tính biệt lập như đã được liệt kê trong SCP-1955-2, SCP-1199 không "tự nhiên" xuất hiện ở bất cứ đâu trên thế giới của chúng ta ngoại trừ dưới đáy đại dương sâu hàng vạn dặm. Và với bản chất tác động của nó, khả năng chúng ta bỏ lỡ một khu vực tồn tại trong tự nhiên với số lượng đủ để ảnh hưởng đến quá trình tiến hóa của chúng ta có thể có thể nói là không đáng kể. Kết luận khả quan duy nhất là sự can thiệp có ý thức của các thế lực bên ngoài vào sự phát triển của các loài trên Trái Đất, bao gồm cả loài của chúng ta.
Ngay cả bản thân vi khuẩn cấu thành vật chất này cũng không nên tồn tại. Chúng không thể tồn tại nếu thiếu đi các hợp chất polyme có tuổi đời mới vài thập kỷ, nhưng bằng một cách nào đó, không thay đổi, chúng đã được sử dụng để xử lý những bức tượng này trong hàng trăm triệu năm.
Tôi nhận ra rằng chúng ta chưa có đủ thông tin để đưa ra kết luận chắc chắn, nhưng tất cả các dấu hiệu này cho thấy ai đó đã dành hàng triệu năm và rất nhiều nỗ lực chỉ để đảm bảo rằng chúng ta sẽ tình cờ gặp phải cái "đài tưởng niệm" đó, -ừ thì- hãy nhớ lấy điều này. Nhưng đó thậm chí chẳng phải điều khiến tôi lo lắng nhất. Các nghiên cứu gần đây cho thấy bức tượng "con người" vẫn chưa bị phá hủy, nhưng cũng chưa được hoàn thành. Các vật liệu đã được bỏ lại đây ở dạng bán thành phẩm vào khoảng những năm sáu mươi của thế kỷ XX, đó là lý do tại sao chúng ta tìm thấy các vi khuẩn sống trong đó. Và điều này chỉ có thể mang ý nghĩa - bất kể kế hoạch của chúng ta là gì, nó đã thay đổi. - Ts. Volkov