Mã vật thể: SCP-1812
Phân loại: Keter
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-1812 hiện đang cách bề mặt trái đất 180 km và không có nguy cơ va chạm vào thời điểm này. Chỉ hơn 400 nhân viên trong Tổ chức, bao gồm O5-█, O5-██ và bộ phận thiên văn học Khu Vực-38 là được phép nhận thông tin đầy đủ về SCP-1812 do thông tin về SCP-1812 có thể bị lộ ra ngoài.
Tất cả những bức ảnh có sự xuất hiện của SCP-1812 cần được tiêu hủy ngay khi phát hiện. Tổ Chức hiện đang theo dõi 236 đài quan sát trên khắp thế giới để đảm bảo SCP-1812 không bị phát hiện và thông tin lan rộng ra công chúng.
Do ảnh hưởng của SCP-1812 lên nhận thức các cá nhân biết về sự tồn tại của vật thể, tất cả nhân viên biết về sự tồn tại của SCP-1812 không được phép ở trong phạm vi 12km nước có độ sâu hơn 3 mét. Trong trường hợp thông tin về SCP-1812 bị 1-10% dân số biết đến, sẽ triển khai phun thuốc lú Loại A lên toàn thế giới. Trong trường hợp hơn 10% dân số biết đến SCP-1812, tất cả các khu vực có người sống gần bờ biển sẽ được di tản vì tốc độ lan truyền của thông tin kèm theo sự thay đổi trong nhận thức về thủy triều dâng sẽ làm "ngập" 85% bờ biển trên thế giới. Sử dụng vũ khí hạt nhân lên SCP-1812 được coi là một lựa chọn khi trường hợp này xảy ra
CẢNH BÁO THÔNG TIN LÂY NHIỄM1
Nhân viên không có giấy phép 3/1812 hoặc cao hơn bị cấm xem các bức ảnh sau. Cố gắng truy cập vào tập tin này mà không có giấy phép cần thiết sẽ dẫn đến việc bị giáng chức, buộc phải thực hiện Tẩy Não Loại A, phân bổ lại vào một vị trí khác hoặc hai trong ba điều trên.
Mô tả: SCP-1812 được cho là một tiểu hành tinh có hình dạng bất thường quay quanh Trái đất ở khoảng cách 180 km. SCP-1812 có đường kính khoảng 8km ở điểm rộng nhất và có khối lượng riêng cao bất thường 670 g/cm3 . SCP-1812 được cho là đã bị hút bởi trọng lực trái đất khoảng 3,2 tỷ năm trước và di chuyển trong một quỹ đạo ngược với Trái Đất với tốc độ khoảng 90 phút/chu kì. Mặc dù chỉ có 1/437 độ dài đường kính của mặt trăng nhưng SCP-1812 trông có vẻ lớn hơn nhiều do gần Trái Đất hơn. Tùy thuộc vào góc của ánh sáng mặt trời chiếu lên SCP-1812, nó đi qua nhiều chu kì (tròn dần, tròn, khuyết, non) tương tự như mặt trăng của Trái đất.
SCP-1812 sở hữu khả năng phản thông tin đặc biệt khiến cho những cá thể có nhận thức không thể nhìn thấy được nó. Trừ khi được một cá nhân thông báo cho cá thể đó biết sự xuất hiện của SCP-1812 bằng lời nói, chữ viết hoặc chỉ ra vật thể bằng một cách nào đó, chẳng hạn như khoanh tròn vật thể trong một bức ảnh hoặc chỉ ra vị trí của vật thể bằng tay, không cần thiết phải chính xác. SCP-1812 có thể được nhìn thấy tại các vị trí khác nhau trên bầu trời bởi các cá nhân khác nhau, ngay cả ban ngày. Sự hiện diện của SCP-1812 là không rõ ràng, các phép đo không gian lên SCP-1812 về lý thuyết chỉ cho thấy một không gian trống rỗng. Tuy nhiên, những phép đo tương tự, khi được thực hiện bởi một người biết đến SCP-1812 cho thấy sự tồn tại của vật thể. Kết quả của điều này giả định rằng SCP-1812 thực sự tồn tại.
Những người biết đến sự tồn tại của SCP-1812 sẽ nhận ra một số khác biệt của môi trường xung quanh. Ví dụ, một khi một cá nhân biết về SCP-1812, họ có thể nhìn thấy được ánh sáng phản chiếu của mặt trời bởi vật thể làm tăng tầm nhìn vào ban đêm của họ trong những thời điểm mà SCP-1812 xuất hiện. Tác động nổi bật nhất, liên quan đến chu kỳ thủy triều và ảnh hưởng SCP-112 đối với chúng. SCP-1812 tạo ra lực hấp dẫn trên trái đất tương tự mặt trăng nhưng yếu hơn. Tuy nhiên, khi kết hợp với lực hấp dẫn của mặt trăng, sẽ gây ra các chu kỳ thủy triều nghiêm trọng, dẫn đến những người bị ảnh hưởng bởi SCP-1812 nhận thấy mực nước biển thấp hơn khoảng ██ mét so với người bình thường thấy khi thủy triều thấp, và lên tới ███ mét khi thủy triều cao, khiến cho khoảng 85% bờ biển và hầu hết các hòn đảo trên khắp thế giới bị ngập. Đối tượng đi vào các khu vực bị ảnh hưởng dù bằng bất cứ phương tiện nào (không bao gồm đi máy bay) cũng di chuyển như thể bị ảnh hưởng bởi một chất lỏng vô hình, thường bắt đầu khoảng █ km trên đất liền của điểm bắt đầu thực sự của mực nước. Đối tượng không thể bơi qua lớp chất lỏng này và gặp khó khăn khi di chuyển, cho thấy chất lỏng này có độ nhớt cao hơn nước. Tại thời điểm mà những người bị ảnh hưởng bởi SCP-1812 bị ngập trong chất lỏng này, họ bắt đầu ngộp thở và trải qua tình trạng giảm ô xy nghiêm trọng, chủ yếu là chết đuối trên đất khô. Điều này có thể ngăn ngừa được thông qua việc sử dụng các thiết bị thở như bình scuba. Ngoài ra, hoạt động của núi lửa được cho là tăng lên, xuất hiện phun trào nhẹ từ các địa điểm có núi lửa xảy ra thường xuyên, và hiếm khi có tử vong do sự hoạt động của núi lửa (tức là những vụ phun trào tạo ra bụi, tiếp xúc với dung nham gây ra cháy).
Phụ lục: Phát hiện SCP-1812: Việc ngăn chặn SCP-1812 ban đầu được thiết lập khoảng 2 tháng sau khi Alexander Montag, một nhà thiên văn học nghiệp dư học tại Đại học Maritime State, Bronx, New York. Sau khi phát hiện ra vật thể, ông Montag đã trèo lên mái nhà của trường đại học và từ chối đi xuống vì bất cứ lý do gì, ghi chép về SCP-1812 (mà ông ta gọi là "Luna 2") và ảnh hưởng của nó lên chu kỳ thủy triều, tin rằng phần còn lại Thành phố New York đã bị ngập dưới triều cường và tất cả những người anh ta thấy đều chỉ là ảo giác. Montag cuối cùng đã chế tạo ra một chiếc thuyền làm từ máy điều hòa không khí và cố gắng đẩy nó đi vào cái mà ông ta mô tả là "Biển New York", khiến ông ta rơi từ mái nhà của trường đại học. Tổ Chức đã bắt đầu điều tra vụ việc sau khi tìm thấy ông Montag vẫn còn sống sau khi rơi xuống và đã chết sau một lúc vì ngạt thở và ở trong tình trạng thiếu ôxy trầm trọng. Các nhân viên đã thu hồi lại tất cả những ghi chép của ông Montag, trong đó chứa những thông tin về SCP-1812, và là nguồn gốc chính cho sự lan truyền thông tin. Hiện chưa rõ làm thế nào ông Montag tìm ra SCP-1812 mặc dù không có bất kì thông tin nào liên quan đến nó.
Bổ sung: Những nỗ lực điều trị những người bị ảnh hưởng bởi SCP-1812 không thành công cho lắm. Cố gắng khiến cho họ tin rằng chất lỏng do SCP-1812 tạo ra không phải là thật và việc vào các khu vực ven biển là an toàn. Tuy nhiên điều đó lại khiến họ tử vong do mất nước hoặc chết đuối do không thể phân biệt được nước và chất lỏng do SCP-1812 tạo ra. Hiện tại, ██ nhân viên của Tổ Chức đã được điều trị phải luôn được truyền nước trong suốt quá trình hồi phục. Tương tự như vậy, những nỗ lực nhằm khiến họ tin rằng việc tăng cường tầm nhìn vào ban đêm do ánh sáng phản chiếu của SCP-1812 là không có thật đã khiến họ không thể nhìn thấy ánh sáng phản chiếu hoặc trực tiếp, bao gồm cả ánh sáng mặt trời, dẫn đến chứng sợ bóng tối nặng.