SCP-218


đánh giá: +2+x

Mã vật thể: SCP-218

Phân loại: Euclid

Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-218 được quản thúc trong một bể thủy sinh tiêu chuẩn (nước biển). Việc bảo trì bể chứa chỉ được thực hiện bởi máy bay không người lái. Không cần thêm quy trình quản thúc nào trong tương lai.

Mô Tả: SCP-218 là một sinh vật săn mồi trên cạn nặng khoảng 1800 kg, bao gồm vài trăm con cá mút đá kí sinh thuộc họ Petromyzontidae, còn được biết đến với tên gọi Petromyzon anomalis. Một cá thể Petromyzon anomalis trung bình dài khoảng 50 đến 90 cm, và có vẻ ngoài giống với loài cá mút đá thông thường, (Cá mút đá biển) ngoại trừ việc sở hữu lớp da phổ cực tím phức tạp khác với loài bình thường. Một cá thể cá mút đá có thể tách ra từ cơ thể mẹ và với khả năng của mình, hoạt động giống với những cá thể bình thường. Những cá thể này sẽ duy trì khoảng cách gần với cá thể mẹ SCP-218, cho tới khi chúng bị bắt và chế biến thành thực phẩm bởi người dân trên đất liền. Phần trung tâm của SCP-218 chứa nội tạng của dị thể, cũng như một cơ chân khỏe mạnh để di chuyển. SCP-218 có khả năng sống sót sau khi ra khỏi môi trường nước đến một giờ, mặc dù vậy nó bị hạn chế khả năng di chuyển trong lúc này.

Những cá thể tách ra khỏi SCP-218 sản sinh ra độc tố gây tê liệt, bằng cách cắn hoặc thông qua lớp chất nhày của cá mút đá. Chất độc này hạn chế các cơ bắp vận động và làm tê mục tiêu đến mức đau đớn – tất cả các cơ quan bên trong và tinh thần đều không bị ảnh hưởng. Quan sát cho thấy hiệu ứng này không biến mất và hiện chưa có biện pháp điều trị hiệu quả được phát hiện.

Các nghiên cứu viên qua quan sát ban đầu tin rằng SCP-218 sinh sản thông qua việc ký sinh và cấy ghép các phần của cá thể mẹ vào cơ thể vật chủ – hành vi này được cho là một hình thức săn mồi khác thường, với nhiều cá thể sẽ chui vào cơ thể con mồi vẫn còn sống trong tối đa 48 giờ trước khi tiêu thụ con mồi.

Phụ lục-01: Nghiên cứu cho thấy SCP-218 sau khi quản thúc, cá thể mẹ có chứa một số vật chất lạ trong phần cơ thể chính. SCP-218 đã được đem khỏi bể quản thúc và bị gây mê để tiến hành phẫu thuật.

Các vật thể được lấy ra khỏi SCP-218 gồm:

  • 33 viên ngọc trai, đường kính trung bình khoảng 3cm. Trên chúng có lỗ, điều đó xác minh rằng chúng trước đây là một phần của một chiếc vòng cổ.
  • 1 bức tượng cá heo được chạm khắc từ san hô.
  • 2 chiếc vòng tay bằng vàng.
  • 4 chiếc kẹp tóc bằng xương.
  • 1 chiếc lược làm từ mai rùa.
  • 1 bức tượng bằng xương của SCP-218. Có dấu hiệu bị bào mòn năng qua quá trình tiêu hóa.
  • 1 bộ xương người, là của một bé gái độ tuổi từ 4 đến 6 tuổi. Bộ xương được đính lên 135 viên ngọc trai.
  • Xương vai (được cho là của một con hươu đỏ) – được khắc với ba hình nhân, hai người trưởng thành và một đứa trẻ. Được cho là người con và cha mẹ.

Cả hai bộ xương và những tạo tác đều có niên đại vào khoảng năm 7500 TCN, mặc dù không giống với các tạo tác của Thời Kì Đồ Đá được phục chế lại.

Phụ lục-02: Hành vi của SCP-218 trở nên kích động hơn sau khi loại bỏ các vật thể nói trên: thực thể sẽ liên tục đập vào thành bể chứa của nó hoặc cố gắng trèo khỏi bể chứa.

Khi một chiếc kẹp tóc được đưa trở lại vào bể quản thúc, SCP-218 sẽ sử dụng một trong số các cá thể kí sinh trên người nó như là một công cụ để lấy chiếc kẹp, và sau đó đặt cá thể kia trở lại bên trong phần trung tâm của cơ thể nó thông qua một cơ lớn. Cơ bắp này sẽ không xuất hiện cho tới khi nó lấy lại cái xác và các tạo tác.

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License