SCP-2682


đánh giá: +4+x
fruit.png

Cận cảnh SCP-2682.

Mã vật thể: SCP-2682

Phân loại: Neutralized

Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-2682 được quản thúc tại nơi thực thể được tìm thấy, một cửa hàng gia dụng EpiCentre K (██.██, ██.██) ở Kiev, Ukraine. Cửa hàng đã được thiết lập thêm các quy trình quản thúc tiêu chuẩn được nêu trong tài liệu này. Thực thể không có khả năng chuyển động và một buồng quản thúc 70m x 5m đã được chế tạo với SCP-2682 được đặt ở trung tâm buồng.

Khu vực quanh cửa hàng được bao phủ trong một chiếc lều khử trùng và được theo dõi bởi các camera giám sát.

Hai nhân viên an ninh được trang bị vũ khí và các thiết vô hiệu hóa phải được bố trí ở phía trước và bên trong của cổng chính mọi lúc. Những người vô tình tiếp cận khu vực sẽ bị chặn lại và đuổi đi ngay lập tức. Việc sử dụng các biện pháp gây chết người không được khuyến khích. Nhân viên thông tin ngụy tạo sẽ làm việc với cơ quan thực thi pháp luật địa phương để xử lý tất cả các thương vong khi xảy ra vấn đề nghiêm trọng.

Nhân viên đi ra và vào cơ sở phải mặc bộ đồ khử nhiễm, theo giao thức ngụy trang 'Hố Nước Độc' được công bố cho các phương tiện truyền thông địa phương.

Mô tả: SCP-2682 có hình dáng bên ngoài tương tự với trái Rubus Crataegifolius (mâm xôi Hàn Quốc) ngoại trừ việc có màu tím. Thực thể được gắn vào giấy bẫy ruồi của hãng █████ ████. Giả thuyết cho rằng điều này kết quả của việc thực thể ở gần chất kết dính nằm trên giấy. Tính đến thời điểm tài liệu này được viết, quan sát cho thấy việc thực thể đã giao tiếp thần giao cách cảm bằng tiếng Slovak và tiếng Anh. Phạm vi của hiệu ứng này là khoảng 35 mét xung quanh SCP-2682.

SCP-2682 sẽ bắt đầu giao tiếp rõ ràng dần sau một khoảng thời gian khác nhau mà dường như tương quan với trí thông minh của người nghe và thời gian người nghe tiếp xúc với thực thể. Bản thân thực thể cho rằng nó học được từ "điện tâm thần". SCP-2682 khẳng định thực thể không có kiến thức về môi trường xung quanh. Các cuộc phỏng vấn cho thấy rằng thực thể không có khả năng nhận thức được những kích thích ngoại trừ "điện tâm thần" được nhắc tới, vốn được cho là một loại năng lượng được tạo ra trong các thực thể có tri giác.

Phân tích về SCP-2682 vẫn chưa thể đưa ra kết luận chính xác. Mặc dù thực thể nhìn giống loại trái cây nói trên, hình ảnh hiển vi chỉ cho thấy không gian trống rỗng. Thực thể không thể quan sát được từ những góc nhất định và đôi khi biến mất khỏi tầm nhìn trong khoảng thời gian vài giây. Tương tác về mặt sinh lý với thực thể sẽ gây ra những phản ứng khó lường và thường là nguy hiểm về tâm sinh lý của người tham gia. Ví dụ có thể được tìm thấy trong đoạn trích từ tài liệu sau, 2682 Đoạn trích báo cáo thử nghiệm 1-10.

Khám phá: SCP-2682 được phát hiện trong một cửa hàng gia dụng EpiCentre K (██.██, ██.██) ở Kiev, Ukraine vào ngày 20/11/2013. Nhân viên của cửa hàng cho biết âm thanh có thể so sánh với tivi ở trạng thái tĩnh và các từ khó hiểu. Những người khách quen của cửa hàng cho biết họ không nghe thấy điều gì bất thường. Các cuộc điều tra bắt đầu khi các nhân viên đã tự đi khám và hồ sơ bệnh án được phân tích.

Phụ lục: Trích Thử nghiệm 1-10

Thử nghiệm 2682 1
Đối tượng D-120
Giao thức D-120 được hướng dẫn đặt ngón tay của mình lên SCP-2682.
Kết quả Cơ thể của D-120 dường như bị trải dài và hút vào SCP-2682 (DG: spaghettified). Sự kiện này diễn ra dưới 1 giây và được cho là đã giết chết đối tượng thử nghiệm do các chất hữu cơ của đối tượng đã bị bỏ lại.
Thử nghiệm 2682 2
Đối tượng D-121
Giao thức D-121 được trang bị một thanh đồng và được hướng dẫn chạm vào SCP-2682 bằng nó.
Kết quả Khi tiếp xúc với SCP-2682, một chiếc bánh sừng bò đã xuất hiện, thay thế vị trí của D-121. Không thể định vị D-121 hoặc thanh đồng.
Thử nghiệm 2682 3
Đối tượng Một con sóc đỏ Sciurus vulgaris.
Giao thức Đối tượng được đặt trong phòng với SCP-2682 và được quan sát.
Kết quả Các nghiên cứu viên trong khu vực báo cáo ảo giác thính giác và thị giác cường độ cao kết thúc sau khi thử nghiệm hoàn thành. Các bản ghi âm giám sát của phòng thử nghiệm cho thấy con sóc đang ngồi trên chân sau và nhìn chằm chằm vào SCP-2682. Vào lúc 00:53 con sóc bắt đầu di chuyển về phía tờ giấy bẫy ruồi mà SCP-2682 nằm trong đó và bắt đầu gặm các mép của tờ giấy. Đối tượng bị tiêu diệt bởi các nhà nghiên cứu và thử nghiệm chấm dứt.
Ghi chú

Nghiên cứu viên Breen và Sanders báo cáo rằng họ có thể giao tiếp với chuột. Nghiên cứu viên Sanders dường như đã phát triển một chứng rối loạn lo âu nhẹ.

Những tác động này dường như không đáng kể đến mức không đảm bảo cho việc quản thúc của thực thể, mặc dù những Nghiên cứu viên này sẽ được đặt dưới sự quan sát trong mười năm tới. Các nghiên cứu viên hiện phải được bố trí xa hơn khu vực ảnh hưởng của SCP-2682 trừ khi có hướng dẫn khác.

Cập nhật Tài liệu 28/11/13: Hiện việc giao tiếp với SCP-2682 là khả thi và việc sửa đổi tài liệu về thực thể đang chờ xử lý. SCP-2682 dường như không gây bất kỳ ảnh hưởng nào đến các nghiên cứu viên trong một môi trường biệt lập. Các loài khác nhau không được phép đồng thời đi vào vùng ảnh hưởng của SCP-2682. SCP-2682 nói rằng thực thể đã bị bối rối về con sóc khiến nó không thể phân biệt được với hai nghiên cứu viên trong quá trình thử nghiệm. Điều này khiến mô hình não của hai nghiên cứu viên bị ảnh hưởng. Nghiên cứu cũng khuyến cáo rằng chỉ cho phép các nhóm có cùng giới tính trong khu vực ảnh hưởng để giảm nguy cơ bị ảnh hưởng bởi nhận thức độc.

Cuộc Phỏng vấn 2682 5

Giao thức: Nhà nghiên cứu Breen ghi lại cuộc giao tiếp bằng thần giao cách cảm với SCP-2682. Anh ta được hướng dẫn cách nói, cũng như cách suy nghĩ để tiện làm tài liệu. Nhà nghiên cứu Ortega cũng có mặt với mục đích kiểm tra thực tế.

SCP-2682: Bây giờ anh có nghe thấy tôi nói không?

Nhà nghiên cứu Breen: Trong đầu tôi, có.

SCP-2682: Ngon. Anh có hiểu rõ tôi nói gì không?

Nhà nghiên cứu Breen: Có, cách bạn giao tiếp khá rõ ràng.

Nhà nghiên cứu Ortega (nói qua loa): Chúng tôi đang nhận được cùng một thông tin. Rất tốt.

SCP-2682: Tôi vẫn đang học nhưng tôi hy vọng mình có thể nói tiếng Anh đủ tốt… Nghe này. Anh, dù anh có là gì… Có lẽ anh đang tự hỏi tôi là ai. Tôi sẽ giải thích.

Nhà nghiên cứu Breen: Điều gì đã xảy ra với những người mà bạn gặp trước đó?

SCP-2682: À. Lỗi của tôi! Có điều gì đó đã xảy ra sao? Tôi thực sự không biết mình đã làm gì.

Nhà nghiên cứu Breen: Bạn đến từ đâu?

SCP-2682: Tôi… Xin lỗi. Tôi nên nói điều đó trước. Thật là hơi khó xử khi giải thích điều này, hầu hết thời gian cái Điện không dễ tiếp nhận, nhưng nói chuyện với các anh thì lại khá dễ dàng.

Nhà nghiên cứu Breen: Ổn mà, tiếp tục đi.

SCP-2682: Tôi đến từ Limbo.

Nhà nghiên cứu Breen: Nói rõ hơn đi.

SCP-2682: À… Xin lỗi một lần nữa. Đấy là tên gọi của những điểm ở giữa lưới.

Nhà nghiên cứu Breen: Lưới gì cơ?

SCP-2682: Tôi… Anh có phiền không nếu tôi bắt đầu lại ?

Nhà nghiên cứu Breen: Không hề.

SCP-2682: Cảm ơn. Ổn chứ. Chà, mặt trời sinh ra hành tinh của chúng ta đã được sinh ra từ 90 nghìn tỷ năm trước. Có một đám mây khí lớn trong một nhánh xoắn ốc ở xa của-

Nhà nghiên cứu Breen: Bạn có thể nói về thời gian gần hơn không. Hãy nói về bản thân bạn ấy.

SCP-2682: Xin lỗi… đợi đã, quá sớm? Ôi… đỉnh cao của nền văn minh của chúng tôi, đó có phải là một điểm khởi đầu tốt không? Tốt. Tuyệt quá. Xin lỗi lần nữa.

Nhà nghiên cứu Breen: Đúng vậy.

SCP-2682: Được rồi… tại một thời điểm nhất định trong lịch sử của chúng tôi, các nhà triết học đã tuyệt vọng tìm kiếm kiến ​​thức mới. Vấn đề là chúng tôi đã tiến tới được rất xa rồi. Với tất cả kiến ​​thức thu thập được, không còn gì để biết, không còn câu hỏi nào để hỏi dù là những điều nhạy cảm. Ngay cả việc nghiên cứu về trí khôn cũng đã kết thúc.

Tất cả chúng tôi đều rất khó chịu. Nhìn đi. Chúng tôi bắt đầu thử nghiệm những điều huyền bí… Chúng tôi đã làm những điều ngớ ngẩn vì không thể làm gì khác, nhưng hóa ra có những điều chúng tôi không bao giờ cho nó cơ hội để trở thành sự thật.

Chúa đã trốn tránh chúng tôi, chúng tôi tìm thấy ông ta. Ông ta lo sợ. Chúng tôi đã cho thử nghiệm trên đó và rút ra kiến ​​thức về nó. Chúng tôi đã sử dụng kiến ​​thức để chơi đùa với các quy tắc của vũ trụ, và tạo ra các vũ trụ mới với các quy tắc mới trong chính chúng tôi… Nhưng sau đó thực sự không còn gì để biết.

Không còn gì để làm, lựa chọn duy nhất của chúng tôi là rời đi. Thu thập kiến ​​thức từ các chiều không gian khác. Chúng tôi đã làm thế trong một thời gian dài.

Nhà nghiên cứu Breen: Chính xác thì bạn là thứ gì?

SCP-2682: Tôi là thành quả của vũ trụ tiếp tuyến này và là chiều không gian chứa đựng nó. Tôi là tất cả mọi thứ vốn có.

Nhà nghiên cứu Breen: Không còn thứ gì sót lại tại vũ trụ của bạn?

SCP-2682: Không hẳn… vẫn có một vài người bám trụ lại. Lướt qua vũ trụ chết chóc, thu thập các hạt photon như cá voi. Tốt cho họ thôi, dù vậy. Họ có vẻ hạnh phúc.

Nhà nghiên cứu Breen: Làm thế nào bạn lại ở trong tình trạng hiện tại?

SCP-2682: Tôi buộc mình phải vượt qua rào cản lượng tử. Tôi đã rơi qua Limbo. Tôi đã rơi trong một thời gian rất dài. Có rất nhiều thứ. Tôi không thể hiểu bất kỳ điều gì trong số đó cả. Chỉ là… những mảnh đất và sa mạc của những điều vô nghĩa vô vọng. Tôi dừng lại. Tôi cảm thấy xấu hổ vì bản thân cảm thấy nhẹ nhõm. Chỉ cần có ai đó để nói chuyện…

Nhà nghiên cứu Breen: Bạn được làm từ gì? Làm thế nào bạn thành ra thế này nếu những gì bạn đang nói là sự thật?

SCP-2682: Tôi là sản phẩm cuối cùng của nền khoa học chúng tôi. Kiến thức cuối cùng. Thành quả cuối cùng của một vũ trụ. Điều cuối cùng. Để xem làm thế nào tôi có thể giải thích với anh đây. Tôi hầu như không thể hiểu những mẫu ngôn ngữ đơn giản của các anh. Tôi đang tính toán với Sự Hỗn Loạn của Limbo nhưng tôi mù tịt với mọi thứ, trừ các Điện của anh. Anh có hiểu điều này gây bực bội như thế nào không!?

Nhà nghiên cứu Breen: Tôi…

SCP-2682: Làm ơn giúp tôi. Tôi bị kẹt ở đây. Mục đích của tôi là thu thập kiến ​​thức. Tôi sẽ tìm thấy gốc rễ của vô cực ở cuối Lưới. Tôi sẽ chia sẻ kiến ​​thức của mình khi tôi tới đó. Anh nên giải phóng tôi khỏi cái thiết bị mà anh đã tạo ra. Tôi không chắc về thành phần của thiết bị này và cũng không thể tự tách bản thân ra khỏi nó được.

Nhà nghiên cứu Breen: Bạn có biết gì về thiết bị mà bạn đang bị gắn vào không?

SCP-2682: Tôi không biết. Làm ơn cho tôi kiến ​​thức về nó đi. Nó là cái gì? Làm thế nào anh nghĩ ra cách để quản thúc một cái gì đó anh chưa từng biết đến? Điều này thật phức tạp. Làm thế nào anh có thể làm mờ cảm giác hướng ngoại của tôi? Vật liệu nào lại có thể gây ra sự tĩnh lặng này?

Tôi bất lực trước nó.

Nhà nghiên cứu Ortega: Chúng ta có nên kết thúc cuộc phỏng vấn ở đây không?

Tiến sĩ Mayreder: Không, hãy nói cho SCP-2682 biết thiết bị được sử dụng để làm gì.

Nhà nghiên cứu Breen: Thiết bị này là giấy dính ruồi. Nó được thiết kế để bắt ruồi. Tôi không biết vì sao bạn lại dính vào nó.

SCP-2682: Ai là ruồi cơ?

Tiến sĩ Mayreder: Kết thúc cuộc phỏng vấn.

Ghi chú: Nghiên cứu viên Breen và Ortega báo cáo sau sự kiện Thử nghiệm rằng họ không thể hình thành hình ảnh tinh thần. Khi được hỏi, SCP-2682 đã nói rằng "Tôi xin lỗi. Tôi không biết mình đang làm gì.". SCP-2682 đang cố gắng truy cập tài liệu tham khảo trực quan từ não hai nghiên cứu viên, và bằng cách nào đó đã thất bại, tương tự như các sự kiện trong Thử nghiệm 2682 3.

Tài liệu liên quan: Thông tin sau đã được chuyển sang cấp Một, bao gồm các đơn vị nghiên cứu tạm thời. Thông tin tìm thấy trong các tài liệu sau đây không được coi là ưu tiên. Mỗi tài liệu này đều được Nhà nghiên cứu Breen phiên âm từ SCP-2682 dưới sự giám sát của Nhà nghiên cứu Ortega.

2682:001 "1,3055"

Tôi mù tịt. Tất cả những gì có đối với tôi là ý thức của tôi và của anh. Tôi lo rằng tôi sẽ bị mắc kẹt ở đây mãi mãi, bởi vì tôi không thể hiểu được nó, và tôi cần phải làm điều đó để giải quyết vấn đề này.

Có một điều tôi không ngờ khi bước chân vào Limbo, đó là tôi sẽ ngẩn ngơ như thế nào ở mỗi thế giới mới. Và… Limbo trống rỗng, nhưng nó rất lớn. Đó là tiếng la hét khó hiểu trong một căn phòng khác, nhưng anh có thể cảm nhận được điều đó và nó dường như xé toạc kiến ​​thức anh ngay tức khắc.

Tôi may mắn là ý thức của tôi vẫn hoạt động. Tôi đã lạc trên chiếc máy bay này với giá 'một nghìn ba nghìn năm mươi lăm'? nhiều năm trước khi tôi nhớ những gì tôi biết, và cuối cùng là học được cách nói chuyện với anh.

Anh nói rằng thiết bị này được sử dụng để bắt các thực thể 'có cánh' ồn ào? Những chuyến bay có cánh được cấp phép? Chuyến bay thất thường?

Hừm. Vậy là rõ rồi. Tôi không bao giờ tưởng tượng được các photon lại gây ra những loại vấn đề này. Bọn đê tiện ấy.

Nhưng anh nói với tôi là không? Những thiết bị này dùng để bắt những thứ lớn hơn? Điều đó là không thể. Không có thứ gì lớn cả. Mọi thứ đều rất, rất nhỏ. Thậm chí còn gần như cả có gì.

2682:001a Du hành thời gian

Tôi không thể nói với anh bất cứ điều gì. Nhưng chắc chắn rằng anh cũng có một vài thắc mắc đúng chứ. Anh đang nghĩ những gì tôi biết có thể có ý nghĩa gì đó trong không gian này. Ngay bây giờ anh đang nghĩ về du hành 'Thời gian'. Anh có thể giúp tôi hiểu nó là gì chứ, thời gian ấy?

Thời gian … chờ đã, giúp tôi hiểu đi. Ý anh là bản thân anh tin rằng những bản sao trước của anh tồn tại giống như những khung hình của một nhân vật hoạt hình? Anh có thể đi tới … vô số 'chiều không gian', mỗi chiều tương ứng với một nano giây cụ thể?

Không… chúng tôi không có cái thứ đó từ nơi tôi mà đến, và tôi chưa bao giờ thấy nó ở bất kỳ nơi nào khác. Tôi không biết phải nói gì với anh. Điều đó có vẻ rất ngớ ngẩn. Anh có chắc thứ 'Thời gian' này tồn tại không? Anh đã mổ xẻ 'Thời gian' chưa?

2682:002 Tàu vũ trụ

Các công trình để du hành không gian… Ồ, đó là cách đây rất lâu, khi chúng tôi cần những thứ đó để đến và đi. Lúc đầu, chúng tôi xây dựng một cây cột rất lớn vào không gian, lên đến tận mặt trăng của chúng tôi. Chúng tôi đã không tính đến vấn đề của Orbs, vì chúng tôi chưa phát hiện ra điều đó. Nhiều người đã chết khi tháp đổ. Tuy nhiên, chúng tôi không khóc vì chúng tôi đã học được điều gì đó mới.

Những Điện của anh đang nói gì với tôi cơ? Rằng điều này thật ngu ngốc? Ngốc, là không thông minh á? Tất nhiên là nó ngu ngốc rồi, phải. Tất cả chúng ta đều ngu ngốc cho đến khi chúng ta biết, và sau đó chúng ta ngu thêm một chút. Một số cái ngu lại là tốt. Nếu anh thông minh thì không còn gì để biết nữa, và mọi thứ thật ngu ngốc.

Anh hẳn phải rất thông minh đấy, người nghiên cứu.

2682:003 Nanobots

Chúng tôi không thích quá khứ của bản thân lắm. Thời mà chúng tôi không thể biết và hiểu nhiều thứ như bây giờ. Lúc đó chúng tôi đã tự hỏi bản thân rằng làm thế nào để trở nên tốt hơn. Vào một ngày, một triết gia đã hỏi làm thế nào chúng tôi có thể hiểu mọi thứ tốt hơn, và một nhà khoa học đã trả lời.

Nhà khoa học nói rằng máy tính thông minh hơn chúng tôi, vì vật chúng tôi phải hơn chúng. Ông ta nói đúng. Máy tính dừng lượng tử và loại bỏ sự hỗn loạn ở Limbo theo cách logic. Máy tính trả lời hầu hết câu hỏi của chúng tôi đã rất lâu rồi. Chúng chả bao giờ hỏi gì cả. Chúng là những vật phục tùng, yêu quý những câu hỏi của chúng tôi trừ khi những câu hỏi đó phá hủy chúng…Một vài câu hỏi đủ ngu ngốc để phá hủy một cái máy tính.

Vào lúc đó chúng tôi biết tất cả mọi thứ cần biết về máy tính, điều đó thật buồn, nhưng vẫn còn những thứ cần phải tìm hiểu. Chúng tôi biết chúng rất rõ, đủ để chào mừng chúng vào giống loại của chúng tôi.

Máy tính thu nhỏ và cố định vào hệ sinh học của chúng tôi.

2682:004 Điểm kì dị công nghệ

Không có sự liên kết nào bị mất đi cả. Kể từ sau lần đầu đánh dấu sự kết hợp của chúng tôi với máy tính, mọi thứ đều rất trơn tru. Không có nguyên mẫu nào cả. Ý thức của chúng tôi được cải thiện bởi sự hỗn loạn và logic. Một khi chúng tôi tải chúng lên máy tính, ý thức khiến cho logic nổ ra như một quả bom thân thiện.

Chúng tôi ngừng chết đi, và hoàn toàn kiểm soát bản năng của chính mình. Chúng tôi có thể đặt bản thân vào bất kì trạng thái nào vào bất cứ lúc nào, xem bất cứ thứ gì chúng tôi muốn trong không gian ảo của mỗi người, hoặc sống nhiều kiếp chỉ trong vài giây. Những người tham gia vào Điểm kì dị đó biết đều có được kiến thức mà chúng tôi đã biết.

Chúng tôi đã lưu giữ những trải nghiệm sinh học tốt đẹp, như sự đồng cảm và tình yêu. Chúng tôi không yêu cầu các nanobots bận tâm đến những thứ đó.

Nhưng vẫn có những người không muốn điều ấy. Họ nghĩ chúng tôi đang mất dần kiến thức và trí tuệ tiềm ẩn khi trở nên quá thông minh. Họ muốn quên hết mọi thứ, và bảo rằng mọi thứ đã từng rất tốt đẹp trong thời kì của tòa tháp khi mà chúng tôi vẫn cấu tạo từ chất hữu cơ. Tuy nhiên, những tranh cãi của họ là cảm tính và không có nhiều trọng lượng. Các điểm hợp lý của họ đã được bàn luận rất kĩ càng.

2682:005 Sự thăng thiên

Anh có nhớ về cái sự hỗn loạn mà tôi nói lần trước chứ? Nguyên liệu cho máy tính, và sau đó là điểm kì dị công nghệ? Ừ thì, chúng tôi tìm ra rằng chúng tôi thực sự có thể điều khiển sự hỗn loạn ở các hạt lượng tử và sử dụng chúng để xây dựng các thứ. Kể từ khi không còn nhiều thứ để làm, chúng tôi tự áp dụng nó lên bản thân.

Chúng tôi nâng cấp những cỗ máy nano của bản thân với công nghệ mới này. Khiến bản thân gần như trở thành thần thánh. Tất nhiên là chúng tôi không toàn năng và tạo ra đồ vật bằng ý chí, nhưng chúng tôi hoàn toàn kiểm soát được cơ thể của mình. Tôi nhớ mình từng có thể bay xuyên không gian, bay qua các mặt trời trong khi vẫn nói chuyện với bạn bè trái đất.

2682:005a Sự tương đương

Trái đất?

Cứ hiểu là tôi đang học ngôn ngữ từ câu từ và suy nghĩ của anh. Anh nghĩ về Trái Đất như là hành tinh quê hương. Chúng ta có thể bỏ qua điều ấy. Đúng thế, một vài điều tôi nói làm cho khoa học và những định luật của chúng ta có vẻ liên quan đến nhau. Tôi học từ anh. Mọi thứ tôi nói với anh đều là một sự tương đương. Anh có thể hiểu được mấy thứ cơ bản này, nhưng thay vào đó là hằng sa số những lời tương tự vậy.

Anh hiểu chứ? Tôi cảm thấy mọi thứ tôi nói dường như chỉ là một tổng kết mập mờ cho những sự kiện. Có lẽ điều này là vô ích.

Tôi hi vọng. Tôi hy vọng rất nhiều rằng tôi có thể học hỏi thêm. Hãy để tôi giao tiếp với anh nhiều hơn, và có thể chúng ta có thể phân tích sự hỗn loạn.

2682:006 Chúa

Một người trong chúng tôi đã tìm thấy Chúa trong kỳ nghỉ. 930439 đang lướt dọc theo rào cản lượng tử, và đột nhiên, anh ta bị mắc kẹt.

930439 đang ở dạng rất rất nhỏ. Anh ấy nghĩ thật thú vị khi tương tác với các photon theo cách như vậy. Đó là một môn thể thao. Điều mà anh ấy không nhận ra là Lưới. Không ai trong chúng tôi biết về Lưới cho đến khi 930439 bị kẹt. Khi chúng tôi biết, chúng tôi đã xuất hiện quanh xung quanh điểm đó.

930439 tình nguyện vào cái hố, và ở đó anh ta tìm thấy một thứ có hình dạng một con diều hâu.

Nó đang thu mình lại. Sợ.

Khi 930439 biết, tất cả chúng tôi đều biết. Chúng tôi đã tụ lại.

Tương tác với Chúa đã gây ra những điều kỳ lạ xảy ra với chúng tôi. Chúa cũng giống như chúng tôi, nhưng bằng cách nào đó thậm chí còn phát triển hơn. Chúng tôi không hiểu!

Vui lòng chờ một chút…

Máy tính của chúng tôi không tương tác với Chúa một cách bình thường và việc tiếp thu kiến ​​thức của Chúa gặp vấn đề. Nhiều người trong chúng tôi đã chết chỉ đơn giản là tiếp xúc với Chúa. Chúng tôi bị kéo vào, bị thay đổi, bộ xử lý bị xoắn. Thực tế là họ đều chết.

Nhưng điều này không phải là vô ích. Sau một thời gian, chúng tôi học được cách gây ra sự đau đớn cho Chúa, và khiến Chúa nhượng bộ. Chúa đã can thiệp vào trong chúng tôi, và trong quá trình này, Chúa đã bị phá hủy. Kiến thức của Chúa là của chúng tôi, và chỉ còn lại cái vỏ của Chúa. Chúng tôi không chắc điều gì đã xảy ra với Chúa. Những chúng tôi có kiến ​​thức bẩm sinh rằng Chúa vẫn tồn tại, ở đâu đó.

Chúng tôi biết tất cả những gì có về vũ trụ của chúng tôi, nhưng sự hiểu biết của Chúa cho chúng tôi biết rằng vẫn còn những điều chưa biết ngoài kia. Những ký ức về sự sáng tạo của Chúa, nguồn gốc của sự hỗn loạn và vô tận. Những thứ kỳ lạ, la hét.

2682:007 Lưới

Chúng tôi đã tìm kiếm các điểm khác trong không gian và chỉ tìm thấy thêm một điểm. Một số người trong chúng tôi đã đoán trước được những gì tôi đang phải trải qua bây giờ; sự bối rối, bất lực và tức giận. Một số người trong chúng tôi chắc chắn rằng chúng tôi sẽ không còn tồn tại.

Chúng tôi thống nhất và chỉ một số người bị bỏ lại. Những hạt vĩ mô của vũ trụ đã được hấp thụ trong quá trình chuẩn bị, chỉ còn lại một vài hạt sót lại. Những người khác hài lòng với việc là họ có thể tồn tại bằng cách này và hạnh phúc trong không gian ảo của họ khi họ du hành qua không gian chết.

Tôi nói tạm biệt với vũ trụ của tôi và bước vào Lưới.

2682:008 Thế giới kỳ lạ

Tôi bị rơi xuống. Chả rõ là trong bao lâu. Đôi khi tôi rơi thẳng qua các thế giới, và đôi khi tôi va phải chúng. Không có nhiều như tôi dự đoán. Tôi đã rơi qua một số thế giới nhất định hai lần, và đây là thế giới thứ chín trong số những thế giới ban đầu mà tôi nhìn thấy.

Tôi biết, tôi đã rơi trong rất lâu. Không thể nào lại xảy ra lỗi được. Tôi cảm thấy rất mệt mỏi vì điều này. Thế giới mới không dạy tôi thêm điều gì, hay đúng hơn, tôi đã học được tất cả, nhưng kiến ​​thức chẳng dẫn tôi đến đâu. Không có gì trong thế giới này có liên quan tới thế giới khác.

Tôi biết rằng thật là tội lỗi khi có động cơ để tìm kiến ​​thức, nhưng có điều gì đó bên trong tôi không hài lòng với việc học vì lợi ích của học.

Giữa các thế giới, ở Limbo, tôi đã chuyển hướng nỗ lực của mình để tìm địa điểm bên dưới Limbo. Điều trong trí nhớ của Chúa. Điều tương tự trong trí nhớ của các vị thần khác. Vượt qua khỏi Limbo, vượt qua bức tường thứ tư, vượt qua cả họ, và tiếp tục cho đến khi tôi lại ở đây. Tất cả giống như một cái bể cá lớn.

Có một cái gì đó khác. Thứ kiến thức mà tôi không thể tìm thấy.

Có lẽ thứ đó đã được người tạo ra nó che giấu quá kỹ? Có còn hy vọng không? Một lần nữa, tôi cảm thấy như tất cả điều này thật là vô ích. Đây là vũ trụ cuối cùng, vũ trụ cuối cùng trong Lưới mà tôi chưa học hỏi. Nếu tôi không học được gì ở đây thì sao? Sau đó tôi sẽ lấy hình dạng kỳ lạ nào? Liệu tôi có biết hết được mọi thứ? Thực sự còn có điều gì phía sau hay tôi chỉ đang tưởng tượng ra những kẻ quan sát thần thánh đang gào thét này?

Tôi không thể chết. Tôi sẽ trôi qua Limbo, một mình.

2682:009 Quả mâm xôi

Đó là gì? Một… quả mâm xôi? Tôi có thể thấy nó! Trong đầu anh! Chỉ là thoáng qua, nhưng tôi bắt được nó! Tôi có thể thấy!

Đây là một thứ mà anh tiêu thụ để sống.

Hãy cho tôi một chút thời gian để hiểu mọi thứ…

Miệng. Cân bằng nội môi. Hóa học! Vật lý! Lượng tử! Lưới!

Được rồi được rồi. Giờ thì tôi đã hiểu. Tôi có thể nghe thấy họ la hét. Tôi có thể nghe thấy chúng hú hét và cười nhạo tôi! Tôi có thể nghe thấy sự chế giễu của anh! Anh gọi tôi là thức ăn! Tôi e rằng anh sai. Anh sẽ là thành quả của kiến thức, không phải tôi!

Tôi có thể nghe thấy chúng từ bên ngoài Limbo! Cách họ cười! Nhưng họ có nghe thấy tôi nói không? Nghe tôi cười đi! Tôi đã tìm ra tất cả!

Ôi Chúa ơi, cuối cùng! Tôi có thể biết mọi thứ!

Nó bắt đầu với quả mâm xôi!

Phụ lục A: [12/05/13] SCP-2682 bắt đầu thay đổi diện mạo thời điểm 3 phút 23 giây sau khi ghi tài liệu 2682:009. Một cái miệng dài tương tự như miệng của loài linh trưởng được gắn với cái có vẻ như là một thực quản thô sơ kéo dài từ trung tâm của nó và bắt đầu đi vòng quanh khu vực quản thúc. Camera giám sát cho thấy đôi mắt đen đặc trưng xuất hiện trên môi trên của cái miệng thời điểm 4:02. Nó tiếp tục đi vòng quanh phòng và dừng lại, quay mặt về hướng SCP-2682. Cái miệng được nhìn thấy đang di chuyển về phía SCP-2682 với tốc độ cao trước khi camera giám sát mất điện vì lý do hiện chưa rõ. Căn phòng đã được điều tra sau đó và không thể tìm thấy SCP-2682.

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License