
Trạm canh lửa Suntop. Lối vào SCP-3333 nằm ở góc trên cùng bên phải.

Trạm canh lửa Suntop.
Mã vật thể: SCP-3333
Phân loại Quản thúc: Safe Keter
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: Cửa sập dẫn đến SCP-3333 phải luôn được khoá và đóng kín. Ít nhất một đặc vụ phải luôn được bố trí bên dưới SCP-3333 để ngăn chặn việc ra vào. Cửa vào SCP-3333 phải được kiểm tra các dấu hiệu hư hại hàng ngày.
MTF Lambda-1 ("Ác quỷ của Maxwell") đã được thành lập và triển khai để hỗ trợ quản thúc SCP-3333.
Quy trình quản thúc đã được sửa đổi ngày 2039/04/02.
Mô tả: SCP-3333 là một dị tượng không gian nằm trong trạm canh lửa Suntop ở Rừng Quốc gia Núi Baker/Snoqualmie, bang Washington, Hoa Kỳ.
SCP-3333 có thể tiếp cận bằng thang và cửa sập trên trần của trạm canh Suntop. Khi leo lên bậc thang, đối tượng sẽ được dẫn đến một bản sao giống hệt của trạm canh lửa Suntop. Bản sao này có một cặp bậc thang và cửa sập giống hệt nhau, dẫn đến các bản sao khác của trạm gác lửa Suntop.
Địa hình xung quanh SCP-3333 giống hệt địa hình xung quanh trạm canh lửa Suntop. Tuy nhiên, không có dấu hiệu của bất kì loài thực vật, động vật hoặc con người nào được quan sát thấy ở đây.
Các lần lặp lại SCP-3333 tiếp sau đó sẽ ngày càng có nhiều nét tương đồng với bản gốc hơn. Cầu thang dẫn đến các lần lặp lại SCP-3333 cũng được kéo dài thêm một lượng tương ứng và nối với mặt đất.
SCP-3333 lần đầu tiên được phát hiện sau khi trạm gác lửa Suntop được khôi phục lại sau hoạt động núi lửa gần Núi Rainier. Nguồn gốc của SCP-3333 hiện không rõ: không có thành viên nào của dịch vụ công viên tham gia khôi phục trạm canh lửa có liên quan đến nhiệm vụ xây dựng lối vào SCP-3333.
Vào thời điểm được phát hiện, cửa sập dẫn tới SCP-3333 đã bị khóa. Do vậy, người ta đã phải phá cửa để tiếp cận SCP-3333. Không tìm thấy chìa khoá cửa sập.
Giới hạn nhiệm vụ: Trinh sát ban đầu về SCP-3333.
Nhân sự: D-4f68a
Thông tin đính kèm: D-4f68a được trang bị bộ ghi chép thăm dò tiêu chuẩn. Cuộc thăm dò được giám sát bởi Tiến sĩ Williams và một nhóm hỗ trợ đóng tại tại một tiền đồn quan sát tạm thời bên trong trạm canh lửa Suntop.
[BẮT ĐẦU BẢN GHI]
Tiến sĩ Williams: Alo, alo. Máy bật chưa?
D-4f68a: Vâng? Chào? [Tạm dừng] Tiến sĩ?
Williams: Hoàn hảo. Vui lòng hãy tiến vào SCP-3333.
Có tiếng vọng âm thanh trong thời gian ngắn do khoảng cách giữa Tiến sĩ Williams và D-4f68a. D-4f68a trèo lên thang và tiến vào SCP-3333.
Williams: Hãy báo cáo lại những gì anh thấy.
D-4f68a: Nó—thì—Tôi vừa mới đến đây thôi, nhưng—chờ chút, nó trống không, và làm thế nào—
Williams: Hoàn hảo. Cám ơn. [Tạm dừng] Làm ơn hãy ngừng nói đi.
Ngừng
Williams: Cám ơn. Hãy tiếp tục leo lên.
D-4f68a trèo lên SCP-3333 trong khoảng một giờ.
Williams: Được rồi, tôi muốn thử nghiệm vài thứ. D-4f68a, nếu không phiền, anh có thể thử mở cửa và đi ra ngoài không?
D-4f68a: Được, Tiến sĩ.
D-4f68a mở cửa. Gió mạnh ngay lập tức thổi vào căn phòng, đẩy D-4f68a ngã bức tường phía xa và di chuyển đồ đạc. D-4f68a cố gắng băng qua căn phòng và đóng cửa.
D-4f68a: [Thở dốc] Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Williams: [Ho] Có lẽ tốt nhất là anh nên ở yên trong đấy.
D-4f68a: Tôi—Tôi hiểu rồi.
D-4f68a tiếp tục trèo lên SCP-3333. Có thể nghe thấy tiếng gió. Không có thêm thay đổi nào khác bên trong SCP-3333. D-4f68a tiếp tục leo trong khoảng ba giờ. D-4f68a thực hiện một bài kiểm tra nhận thức dựa trên phép nhân đơn giản cứ sau mỗi mười lần SCP-3333 lặp lại. Không phát hiện thay đổi so với dữ liệu chuẩn đã được xác định.
Vài giờ sau, D-4f68a nghỉ ngơi và ăn khẩu phần ăn được phát sẵn. Phân tích đoạn phim cho thấy D-4f68a đã trèo qua 184 trường hợp SCP-3333.
Williams: Bây giờ có vẻ là một thời điểm thuận lợi. Tôi muốn anh làm bài kiểm tra đó thêm một lần nữa, D-4f68a.
D-4f68a: Được thôi, Tiến sĩ.
D-4f68a tự thực hiện bài kiểm tra nhận thức. Không phát hiện thay đổi so với dữ liệu chuẩn đã được xác định. D-4f68a đã leo qua 184 trường hợp SCP-3333, tương ứng với quãng đường theo phương thẳng đứng là 673 mét. Dù một số chênh lệch độ cao nhỏ đã được nhận thấy, nhưng chúng vẫn thấp hơn nhiều so với dự kiến.
D-4f68a: Tiến sĩ?
Williams: Vâng?
D-4f68a: …cái này dùng để làm gì?
Williams: Anh đang nói đến bài kiểm tra? [Tạm dừng] Chà, chắc nói ra cũng không hại gì đâu. Nó dùng để— để kiểm tra xem không khí loãng đến mức nào.
D-4f68a: Là sao?
Williams: Khi không khí loãng hơn, thì—[thở dài]—thì, cơ bản là não anh sẽ suy nghĩ chậm hơn.
D-4f68a: [Hoảng loạn] Tôi sẽ chết ư?
Williams: Không, không. Kết quả kiểm tra vẫn giống như khi anh ở dưới này. Hoá ra anh không đi lên quá cao như chúng tôi nghĩ.
D-4f68a: Ôi, cảm ơn, Tiến sĩ.
Williams: Không vấn đề gì. [Tạm dừng, ho] Hãy tiếp tục leo, D-4f68a.
D-4f68a tiếp tục leo trong bốn giờ nữa. Khi trời lặn, D-4f68a cắm trại và ngủ.
Sáng hôm sau, D-4f68a tiếp tục trèo lên SCP-3333.
D-4f68a: Tiến sĩ! Cô—Cô thấy nó chứ?
Williams: Thấy gì cơ?
D-4f68a: Ở đằng kia—trên đỉnh núi—có người ở trên đó phải không?
Trên sườn núi phía tây nam của SCP-3333, có thể nhìn thấy hai bóng người nhỏ. Chúng đang đứng bất động. Những bóng người này chỉ có thể được nhìn thấy từ góc nhìn của D-4f68a mà không thể quan sát được từ trại căn cứ.
D-4f68a: Có ống nhòm ở đây không? Tôi cần phải xem—
Williams: Nhớ chỉnh máy quay để chúng tôi cũng được thấy luôn—bọn tôi cần phóng to—
D-4f68a: Thấy rồi!
D-4f68a dùng ống nhòm vào những bóng người. Trại căn cứ cố gắng phóng to dữ liệu từ máy quay của D-4f68a; tuy nhiên, độ phân giải của chúng quá thấp nên không thể xác định thêm.
D-4f68a: Tôi không thể nhìn rõ được chúng—chúng cứ mờ mờ không rõ nét—Chúa ơi!
Những bóng người quay lại và đi ra sau sườn núi.
D-4f68a: Chúng thấy được hình ảnh phản chiếu của ống nhòm.
Williams: Anh chắc chứ?
D-4f68a: Chúng—Chúng đã nhìn thẳng vào tôi. [Tạm dừng] Tôi nghĩ một trong số chúng đã chỉ tay về phía này.
Williams: Hiểu rồi.
D-4f68a được chỉ thị tiếp tục leo lên SCP-3333. Các cuộc thảo luận về những bóng người đã được tổ chức ở trại căn cứ nhưng không đạt được sự thống nhất chung.
D-4f68a tiếp tục leo đến lần lặp lại thứ 345 của SCP-3333. Không có thêm bóng người khác được phát hiện. D-4f68a cắm trại cho đến sáng.
Ngày hôm sau, D-4f68a quên bật máy quên và micrô và bị nhắc nhở. Ngay sau đó, D-4f68a thể hiện cảm giác lo lắng và bất an.
D-4f68a: Cô phải cho tôi xuống, Tiến sĩ. Có gì đó không đúng ở đây.
Williams: Cụ thể hơn xem nào?
D-4f68a: Tôi không biết! Nhưng—Nhưng có gì đó không đúng. Tất cả đống chữ viết trên tường, và—
Williams: Làm gì có chữ nào trên tường.
D-4f68a: Chà, tôi lại thấy điều ngược lại đấy, thưa Tiến sĩ. Tôi không biết chúng đang nói gì, nhưng chúng ở đó, chắc chắn đang ở đó.
Williams: Hiểu. Anh đã đi xa đến mức này rồi, đi tiếp đi.
D-4f68a tiếp tục trèo lên SCP-3333, thỉnh thoảng yêu cầu được phép quay trở lại căn cứ. Tất cả chúng đều bị từ chối. Cảnh quay video đã được phân tích để tìm chữ viết hoặc tác nhân thông tin độc; nhưng không có kết quả.
Ở lần lặp lại thứ 527, cấu trúc địa hình của SCP-3333 thay đổi mạnh mẽ. Xuất hiện nhiều bản sao của trạm canh lửa Suntop được kết nối với nhau theo mô hình lưới, có thể truy cập thông qua ô cửa quan sát. Không có ánh sáng tự nhiên, và không có dấu hiệu của bầu trời hoặc mặt đất. Xung quanh hoàn toàn tối. Không trạm canh nào có cửa sập hoặc bậc thang.
D-4f68a: Không—Không ổn rồi, Tiến sĩ! Cô phải để tôi xuống! Tôi không thấy được gì hết!
Williams: Bình tĩnh đi, làm ơn. Có một cái đèn đội đầu và đèn pin trong balo. Hãy sử dụng chúng.
D-4f68a cố gắng bật đèn. Đèn không sáng. D-4f68a được hướng dẫn kiểm tra các ngăn chứa pin; chúng trống rỗng. D-4f68a được hướng dẫn sử dụng pin dự phòng trong ba lô. D-4f68a không thể xác định vị trí của pin.
D-4f68a: Không có gì trong đây hết! Không gì hết! Làm ơn, để tôi xuống!
Williams: Không! Anh phải tiếp tục!
D-4f68a: Chờ đã—Tôi nghĩ—Tôi thấy cái gì đó! Tôi thấy cái gì đó, Tiến sĩ!
Williams: Sao cơ? Nó là cái gì
Không có gì xuất hiện trên máy quay của D-4f68a.
D-4f68a: Tôi—Tôi không biết! Nó không đúng!
D-4f68a bắt đầu hoảng loạn.
D-4f68a: Để tôi xuống, Tiến sĩ! Tôi phải ra khỏi đây!
Williams: Anh sẽ bị bắn ngay lập tức nếu dám quay xuống! Anh thấy được gì?
Máy quay và micrô của D-4f68a bị mất tín hiệu cùng lúc.
Williams: Gì vậy? D-4f68a? D-4f68a! Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Anh ta vừa tắt máy quay à?
Phân tích cảnh quay video của D-4f68a không hé lộ nguyên nhân gây mất liên lạc. Lỗi thiết bị cũng khó có khả năng xảy ra. Do các tình huống xung quanh sự biến mất của D-4f68a, và khả năng có một dị thể không xác định ở phần đỉnh của SCP-3333, một cuộc thăm dò khác đã được đề xuất và chấp thuận.
Space.
Giới hạn nhiệm vụ: Xác định nguyên nhân đằng sau sự biến mất của D-4f68a, xác định vị trí các dị thể được D-4f68a định vị và xác định các dị thể có trong SCP-3333.
Nhân sự: MTF Mod-0 ("Characteristic Eigenspaces")
Thông tin đính kèm: Tất cả thành viên của MTF Mod-0 đều được trang bị bộ dụng cụ sinh tồn và thiết bị ghi âm tiêu chuẩn. Ngoài ra không cần thêm dụng cụ đặc biệt nào. Tất cả pin và đồ dự phòng đã được kiểm tra ba lần. Tiến sĩ Williams giám sát cuộc thăm dò từ trại căn cứ.
[BẮT ĐẦU BẢN GHI]
Mod-1: Mod-1, có.
Mod-2: Mod-2, có.
Mod-3: Mod-3, có.
Mod-4: Mod-4, có.
Mod-5: Mod-5, có.
Mod-1: Ok, mọi người. Đội hình tiếp cận tiêu chuẩn. Hai phía trước, một ở giữa, hai phía sau. Đi nào.
Cả đội bắt đầu trèo lên SCP-3333. Không có bóng người nào được nhìn thấy trên các rặng núi gần đó. Bầu trời u ám, và tiếng gió vi vu. Khi MTF trèo lên càng cao, tiếng gió sẽ hạ dần từng chút một.
Sau vài giờ leo, Mod-4 và Mod-2 đã chạm tới căn phòng nơi D-4f68a cố gắng thoát khỏi SCP-3333. Đồ đạc trong phòng vẫn đang trong tình trạng ngổn ngang, nhưng không có thứ gì bị mất đi.
Mod-1: Có vẻ nơi này cũng không khác mấy chỗ khác là bao.
Các thành viên của Mod-0 tập hợp lại và cố gắng thực hiện một cuộc thám dò ra bên ngoài SCP-3333. Mod-2 được cột vào một sợi dây và rời khỏi SCP-3333. Không có gió lớn và Mod-2 có thể dễ dàng rời đi.
Mod-2: Không có gì ở đây hết. Tiến sĩ, tính sao giờ?
Williams: Lạ nhỉ. Chắc nó đã thuyên giảm rồi. Các anh hãy tiếp tục thăm dò.
Mod-1: Rõ.
Các thành viên của MTF rời khỏi SCP-3333 và bắt đầu thăm dò. Địa hình xung quanh SCP-3333 giống hệt với địa hình xung quanh trạm canh Suntop. Không có bất cứ động vật, thực vật, hay bóng người nào được nhìn thấy. Các thành viên của MTF thăm dò trong vài giờ, sau đó tập hợp lại ở SCP-3333.
Mod-3: Ở đây chẳng có gì hết.
Mod-4: Thậm chí còn không có cả cây cối. Kì lạ thật.
Williams: Nếu khuôn mẫu này tồn tại trên toàn bộ cái thế giới đó, thì dễ hiểu tại sao gió lại mạnh đến như vậy, nhưng tôi vẫn chưa rõ oxy đến từ đâu. Dù sao thì, các anh hãy tiếp tục trèo lên. Chúng ta có thể sắp xếp lại chúng sau.
Mod-1: Rõ.
MTF trèo lên trong vài giờ nữa rồi cắm trại qua đêm. Tốc độ của họ chậm hơn so với D-4f68a; đội tiếp tục trèo lên SCP-3333 trong vài ngày nữa mà không có cuộc chạm trán nào đáng chú ý. Không có ảo ảnh thính giác hoặc thị giác nào được ghi nhận. Vào ngày thứ tư, đội tiếp cận đỉnh của SCP-3333.
Mod-1: Bật đèn lên mấy cậu.
Các thành viên của MTF bật đèn xách và đèn pin. Tất cả chúng đều có đầy đủ pin, pin dự phòng và đã được kiểm tra kỹ lưỡng. Ngoài MTF, không có nguồn âm thanh hay ánh sáng nào khác.
Mod-1: Ổn áp đấy. Đội hình một hai một thêm lần nữa. Hướng tuỳ ý…ồ, đi theo hướng đó.
Mod-1 chỉ theo một hướng ngẫu nhiên và MTF tiế tục đi theo hướng đó. Pháo sáng được để lại ở phía sau để điều hướng.
Các lần lặp lại SCP-3333 được kết nối theo chiều ngang, thông qua lối đi bên ngoài của chúng. Không có cầu thang đi xuống, các lan can đã bị loại bỏ để các lối đi có thể ép lên và nối với nhau. Không có dấu hiệu của đường khâu nối giữa các lối đi, và cũng không có dấu vết của kĩ nghệ nhân tạo.
Mod-2 kéo ngẫu nhiên một tấm ván từ lối đi lên. Bên dưới nó toàn một màu đen. Mod-2 thả một que phát sáng vào lỗ; không xác định được đáy. Mod-3 bắn pháo hiệu vào không trung; không nhìn thấy trần nhà. Không có âm thanh hay ánh sáng xuất hiện.
Williams: Anh có nhận thấy điều gì lạ không?
Mod-4: Ví dụ như?
Williams: Ví dụ như ảo giác được báo cáo bởi D-4f68a; bất kì thứ gì có thể cho ta biết anh ta đang cố nói gì vào phút cuối.
Mod-1: Không. Không có dấu hiệu của xác chết hoặc thiết bị. Cô muốn chúng tôi dành ưu tiên cho chúng chứ?
Williams: Nếu anh có thể thì tốt. Những căn phòng này dường như không tuân theo khuôn mẫu hay mục đích gì cả.
Mod-1: Rõ.
MTF toả ra từ điểm bắt đầu và tìm kiếm. Họ làm trong khoảng một giờ.
Mod-3: Tôi tìm được cái gì này!
Mod-4: Sao cơ?
Mod-2: Nó là gì vậy?
Mod-1: Đang đến chỗ anh đây.
Các thành viên của MTF tập hợp. Trên đường đi, đèn pin của Mod-5 bị tắt.
Williams: Cái gì vậy?
Mod-3: Là ba lô của anh ta. Hoàn toàn trống rỗng. Nó không hề bị rách hay gì khác.
Mod-4: Không có dấu hiệu vật lộn.
Mod-2: Nó có tựa vào bàn như vậy khi cậu đến không?
Mod-3: Có. Tôi chưa hề chạm vào nó.
Mod-1: Tốt; đừng nên làm thế. [Ngừng] Graham đâu? [Ngừng] Graham? Mọi người, điểm danh!
Mod-2: Mod-2.
Mod-3: Mod-3.
Mod-4: Mod-4.
Mod-1: Chúng tôi lạc mất Graham rồi. Cô có thấy gì trên máy quay không, Tiến sĩ?
Williams: K-không. Đèn pin anh ta tắt rồi. Tôi không thể thấy được.
Mod-1: Rõ. Đội hình hai hai. Tôi sẽ đi với Horace. Chúng ta toả ra tìm từ đây.
Mod-2: Rõ.
Mod-3: Okay.
Mod-4: Vâng.
Mod-1 cặp với Mod-3. Mod-2 cặp với Mod-4. Họ bắt đầu toả ra tìm xung quanh. Vẫn không có âm thanh nào. Tiến sĩ Williams phát lại cảnh quay camera của Mod-5 trước khi mất liên lạc; không có dấu hiệu nguy hiểm. Máy quay vẫn đang truyền tín hiệu, nhưng chỉ toàn là màu đen.
Mod-2 và Mod-4 bị ngã. Có hai tiếng huỵch lớn vang lên, có lẽ là tiếng cơ thể của họ đập xuống sàn. Một âm thanh nhỏ giọt yếu ớt khác có thể được nghe thấy. Cả hai micrô và máy quay đều bị mất tín hiệu gần như đồng thời. Máy ảnh và máy quay của Mod-5 đã tắt.
Williams: Xin chào? Xin chào! Tôi vừa mất tín hiệu từ Mod-2 và Mod-4!
Có thêm một tiếng huỵch khác. Micrô và máy quay của Mod-3 mất tín hiệu.
Williams: Có ai ở đó không? Mod-1?Mod-1: Chuyện—chuyện gì vừa xảy ra—
Williams: Tôi không—Mod-3 đâu rồi?
Mod-1: Tôi mới quay đi một giây, vậy mà bây giờ—anh ta—
Đèn đội đầu của Mod-1 lia nhanh vào khu vực xung quanh. Không có dấu hiệu nào từ phần còn lại trong đội Mod-0.
Mod-1: [Nói về phía bóng tối] Xin chào? [Ngừng] [Thì thầm] Tôi—Tôi nghĩ có thứ gì đó đang ở đây—với tôi—
Williams: Sao cơ? Nó là gì? Anh có thấy mấy con chữ không?
Mod-1: Không, tôi không thấy bất cứ thứ gì—
Cả bốn máy quay và micrô được kích hoạt trở lại không đồng thời, dường như bằng cách thủ công.
Mod-5: Xin chào? Có ai không?
Williams: Thiết bị đang bật—chuyện quái gì đã xảy ra vậy?
Mod-3: Tôi không biết, Tiến sĩ. Có thứ gì đó trên mặt đất, rồi tôi bị vấp, và—
Mod-1: Mấy cậu đã ở chỗ khỉ nào thế? Điểm danh!
Mod-2: Mod-3.
Mod-3: Mod-5.
Mod-4: Mod-2.
Mod-5: Mod-4.
Mod-1: Cái—
Micrô và máy quay của Mod-1 đột ngột bị ngắt.
Mod-2: Mod-1? Anh còn đó chứ?
Máy quay và micrô của Mod-1 kích hoạt trở lại.
Mod-1: Tôi—Tôi cũng thấy nó—
Mod-3: Phải—
Williams: Thấy? Thấy gì cơ?
Mod-4: Tôi không biết—nó giống như bóng ma, kiểu như mấy đốm đen bay trước mắt chúng ta vậy—
Mod-5: Có gì đó không đúng ở đây.
Mod-2: Không. Chúng ta cần—
Mod-4: Nơi này không còn an toàn nữa—
Williams: Các anh đang nói cái gì vậy?
Không có gì ngoài trạm canh lửa Suntop xuất hiện trên máy quay.
Williams: Có cái gì đang ở cùng các anh à?
Mod-1: K-không—không phải thế, Tiến sĩ—
Mod-4: Đó! Cô thấy chứ, Tiến sĩ?
Không có gì xuất hiện.
Williams: Không! Nó là cái gì?
Mod-3: Ở-ở đây chúng tôi không an toàn.
Mod-2: Có gì đó không đúng.
Mod-1: [Thở gấp] Nó—nó đang ở đó!
Williams: Nó là gì?
Mod-1: Nó—nó trông như một—
[Ngừng]
Không có gì xuất hiện trên đường truyền của cả MTF.
Mod-1: Nó giống—thì—
Mod-3: Nó trong như một lâu đài—à không! Một ngọn núi!
Mod-4: Một ngọn núi! Một ngọn núi ma quái! Nhưng—nhưng nó không—
Mod-5: Nó là—một ngọn núi rực lửa, có khói và mây. Một toà tháp khói và tro—
Mod-3: Tôi thấy nó rồi!
Mod-1: Tôi cũng thấy nó rồi!
Mod-5: Chúng ta phải đi thôi! Mọi người rút lui!
Cả đội: Rõ.
MTF Mod-0 rút lui khỏi phần đỉnh của SCP-3333, và tiếp tục trèo nhanh xuống khỏi SCP-3333. Vài ngày sau, họ về đến trại căn cứ và được thẩm vấn. Cả đội đã bày tỏ sự bối rối về các sự kiện bên trong SCP-3333 và thể hiện sự không sẵn lòng muốn quay lại đó. Với các tình huống đã xảy ra, thêm nữa là khả năng về một tác nhân lan truyền nhận thức, một đội đặc nhiệm chống lan truyền nhận thức đã được đưa vào để tìm hiểu thêm về sự chống đối của MTF Mod-0.
Space.
Giới hạn nhiệm vụ: Thăm dò phần đỉnh của SCP-3333, xác định vị trí và vô hiệu hóa bất kỳ tác nhân hoặc dị thể lan truyền nhận thức nào bên trong.
Nhân sự: Chuyên viên chống lan truyền nhận thức 0 ("Nullwalker")
Thông tin đính kèm: Chuyên viên 0 là người câm điếc và chỉ có thể giao tiếp thông qua một hệ thống tín hiệu bằng tay. Các khẩu phần ăn tiêu chuẩn đã được cung cấp. Không cần thêm thiết bị khác. Tiến sĩ Williams và MTF Mod-0 giám sát cuộc thăm dò.
[BẮT ĐẦU BẢN GHI]
0: ĐANG RỜI CĂN CỨ
Williams: Nếu thấy gì thì hãy báo cho bọn tôi.
0: VÂNG
Chuyên viên 0 bắt đầu trèo lên SCP-3333.
Mod-5: [Nói với Williams] Tôi không nghĩ chúng ta cần—
Williams: Nếu nó đủ đáng sợ để khiến cả cái đội xuất sắc của anh cúp đuôi bỏ chạy, thì chắc chắn gọi Annette đến đây là rất đáng.
Mod-5 không phản ứng. Chuyên viên 0 tiếp tục trèo lên.
0: PHÒNG HƠI KHÁC. LỘN XỘN. ĐÁNH NHAU?
Williams: Không phải đâu, do chúng tôi đấy.
0: OK.
Vài giờ sau.
0: CÓ AI ĐÓ BÊN NGOÀI. ĐANG THEO DÕI.
Williams: Đụng độ chúng là bình thường. Chỉ cần cô tiếp tục đi lên—
0: TÔI. VẪN ĐI THEO. SAI RỒI. KHÔNG PHẢI THEO DÕI. LÀ MỘT THỨ KHÁC.
Williams: Ý cô là sao?
0: KHÔNG BIẾT.
Chuyên viên 0 tiếp tục leo trong khoảng vài giờ nữa. Vào lúc này, chuyên viên 0 đã leo hơn 12 tiếng.
Williams: Cô không cần nghỉ à?
0: AI ĐÓ VẪN Ở NGOÀI KIA. KHÔNG AN TOÀN. SẼ DÙNG THUỐC.
Chuyên viên 0 uống 100 milligram amphetamine và tiếp tục leo.
0: BÊN NGOÀI. CÔ THẤY CHỨ?
Williams: Không, tôi không—
Có một chuyển động thoáng qua trên rìa của máy quay. Một thứ gì đó đang nhìn qua cửa sổ mà khi máy quay hướng về phía nó thì thực thể sẽ tránh né ngay lập tức. Gió thổi mạnh; không thể đi ra ngoài.
Williams: Có—
0: CHÚNG BIẾT.
Chuyên viên 0 bắt đầu trèo thật nhanh lên trên. Đôi khi có thể nhìn thấy những chuyển động thoáng qua bên ngoài SCP-3333. Thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng sột soạt nhỏ trong gió.
Mod-5: Rút lui ngay, chuyên viên!
0: KHÔNG
Chuyên viên 0 tiếp tục leo. Sau khoảng vài giờ, cô đã tiếp cận đỉnh của SCP-3333.
0: MÁU. KHÔNG ÁNH SÁNG.
Chuyên viên 0 bắt đầu bước đi. Cô không bật đèn pin. Không có gì xuất hiện trên máy quay; chỉ có tiếng bước chân của Chuyên viên 0 trên micrô. Bỗng một tiếng sầm lớn có thể vang lên ở phía xa.
0: Ở ĐÂY.
[Ngừng]
0: KHÔNG NGUY HIỂM?
Chuyên viên 0 bắt đầu bước nhanh hơn, rồi đột ngột dừng lại. Có thể nghe thấy vài tiếng sột soạt nhỏ; rồi chúng im bặt.
0: XÁC CHẾT.
Một âm thanh giống tiếng thay quần áo vang lên khi Chuyên viên 0 cúi xuống. Tiếng sột soạt có thể được nghe thấy lại, nó to hơn và gần hơn.
Mod-5: Rời khỏi đó mau, Chuyên viên!
Williams: Annette!
Có thể nghe thấy tiếng rít.
0: XÁC CHẾT. MÁU. [Ngừng] CƠ QUAN NỘI TẠNG. CƠ BẮP. MỀM. QUÁ MỀM. [Ngừng] CỨNG. KIM LOẠI.
Tiếng sột soạt lớn dần lên, càng ngày càng gần. Chúng bao quanh Chuyên viên 0 và chồng chéo lên nhau, chuyển thành tiếng vo ve.
Mod-5: Rời đi mau, Chuyên viên! Kệ nó! Đi ngay!
0: KIM LOẠI. LỜI NÓI.
Có một tiếng huỵch.
0: TTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTETTET ET ETTET E UNWFOA JFSLFPAFJ 13R9 AJ SLFJOWIUR;KZ
Williams: Annette? ANNETTE?
0: ÁNH SÁNG ÁNH SÁNG BỊ TẮT ÁNH SÁNG ĐÂU RỒI
Williams: ANNETTE!
0: CÓ MỘT NGỌN NÚI. TÔI CẦN ĐI XUỐNG. ÁNH SÁNG ĐÂU RỒI?
Williams: Annette…
Đèn pin của Chuyên viên 0 bật lên. Chuyên viên 0 đang nằm trên mặt đất. Ánh đèn chiếu sáng một đống cơ bắp, nội tạng và xương đang bị phân hủy nặng. Một tấm thẻ bài danh tính bằng kim loại đang nằm trên tay của Chuyên viên 0. Nó ghi "MTF Mod-5: Graham Purcell."
[DỮ LIỆU ĐÃ XOÁ]
Space.
Phụ lục I:
Sau các sự kiện trong Cuộc thăm dò III, các thực thể bên trong SCP-3333 (sau đây được định danh là SCP-3333-1) đã giết hoặc đóng giả thành tất cả các thành viên đang có mặt tại Trạm Quan sát Lâm thời 3333. Không có tín hiệu báo động nào được gửi đi, và Cuộc thăm dò III đã kết thúc trước khi nó kịp tìm ra một câu trả lời thoả đáng. Các cá thể SCP-3333-1 đã duy trì công việc quan sát và thăm dò SCP-3333, đồng thời liên tục yêu cầu nhân lực và thiết bị trong suốt hơn một tháng mà không bị phát hiện. Chúng chỉ bị phát hiện khi một trợ lý tiếp tế đã cố xoay sở để gửi đi môt tin nhắn khẩn cấp trước khi bị giết hoặc mạo danh. Khi đội quản thúc đến SCP-3333, nó đã hoàn toàn bị bỏ hoang. Hơn 50 nhân sự hi sinh.
Do số lượng lớn các cá thể SCP-3333-1 đã được giải phóng, bao gồm cả những cá thể không mạo danh nhân sự của Tổ Chức, đội đặc nhiệm Lambda-1 ("Ác quỷ của Maxwell") đã được thành lập với mục đích nghiên cứu, săn lùng và vô hiệu hóa các cá thể SCP-3333-1.
Phụ lục II:
Vào ngày 2039/04/02, một thông điệp mã hóa đã được chuyển đi từ điện thoại di động của Tiến sĩ Williams. Nó dường như được gửi đến từ bên trong SCP-3333; tuy nhiên, vị trí chính xác vẫn chưa được làm rõ.
Trong thông điệp là bản ghi của Tiến sĩ Williams được gửi khi cô đang chạy trốn khỏi MTF Mod-0. Để hoàn chỉnh tài liệu, thông điệp được đính kèm ở bên dưới. Người đọc cân nhắc kĩ trước khi xem.
Tiến sĩ Aardman
Bản ghi sau được ghi lại bởi Tiến sĩ Williams bằng điện thoại di động của cô khi ở bên trong SCP-3333.
[BẮT ĐẦU BẢN GHI]
Cảnh quay bắt đầu, đó là sau khi Cuộc thăm dò III kết thúc. Tiến sĩ Williams đang trèo lên SCP-3333, máy quay được gắn bên cạnh cô. Cô đang thở nặng nhọc, và dường như đang chạy khỏi một thứ gì đó. Bên dưới có thể nghe thấy tiếng súng.
Tiến sĩ Williams leo lên trên trong khoảng mười phút, sau đó dừng lại để nghỉ ngơi. Cô đặt máy quay lên bàn và chặn cửa sập phía dưới bằng một chiếc ghế. Cô ngồi xuống.
Người cô bê bết máu và dường như đang trong trạng thái hoảng loạn, cô mang theo một khẩu súng ngắn. Cô nhìn vào máy quay, bắt đầu nói, rồi khóc. Cô tiếp tục khóc trong khoảng một phút, sau đó dừng lại.
Williams: Chúng đã tóm được bọn tôi. Chúng đã làm theo cái cách bất ngờ nhất. Sự mơ hồ mà chúng tạo ra là vừa đủ, nghĩ mà xem, ai mà lại nghi ngờ một đội MTF dày dạn kinh nghiệm đã bỏ chạy cơ chứ? Nhưng tất nhiên tôi không phải là người hiểu họ nhất, nên tôi không thể biết được nếu có chuyện gì đó sai sai…
Có âm thanh lạch cạch. Ai đó đang cố gắng vượt qua cửa sập. Williams chộp lấy khẩu súng và chĩa vào cửa.
Giọng nói: Tiến sĩ Williams? Tiến sĩ Williams! Đây là MTF Alpha-3! Chúng tôi đã nhận được một tín hiệu báo động từ cơ sở này! Chúng tôi đã bị tấn công bởi các nhân sự ở đây! Chuyện gì đang xảy ra ở vậy, Tiến sĩ? [Tiếng đập cửa] Để chúng tôi vào, Tiến sĩ!
Williams: [Hoảng loạn] Ở— [Ho] Ở yên đó! Ta—Ta không dễ lừa thế đâu!
Alpha-3: Tiến sĩ Williams! Làm ơn! Chúng tôi sẽ phải xem cô là một đối tượng thù địch nếu cô không chúng tôi vào!
Williams: [Hét lên] Ở yên đó!
Một vài ngón tay thò qua cửa sập và bắt đầu nâng nó lên. Williams chạy tới và đạp lên các ngón tay. Một âm thanh lạo xạo vang lên, và các ngón tay bị bẹp dúm, vẫn bị kẹt trong cánh cửa. Một âm thanh giống tiếng xé thịt vang lên khi chúng được kéo lại qua cửa. Williams bắn hai phát súng qua cửa, lấy máy quay và bắt đầu leo trở lại.
Tiến sĩ Williams tiếp tục leo trong khoảng một phút rưỡi, chặn thêm nhiều cửa sập hơn, sau đó dừng lại để nôn và khóc trong khoảng mười phút.
Sau đó, Williams tiếp tục leo không ngừng trong hơn mười hai giờ trước khi gục ngã. Cô bất tỉnh trong khoảng hai giờ, sau đó tỉnh dậy và la hét.
Williams: [Dần hét nhỏ lại] Tôi—Tôi vẫn sống. [Ngừng] Tôi khát. [Ngừng] Giá mà mà tôi nhặt được ít đồ.
Bên ngoài SCP-3333 bắt đầu mưa. Williams cười.
Williams nâng máy quay lên, sau đó đi ra ngoài và cố gắng uống nước mưa. Sau một thời gian ngắn, cô khạc ra và quay trở lại bên trong.
Williams: Mặn chát.
Williams tiếp tục leo thêm một giờ.
Có tiếng gõ cửa bên trong SCP-3333.
Williams ngay lập tức dừng lại và rút súng. Cô đang thở gấp, và tay cô run rẩy.
Có một tiếng gõ khác, lần này là ở phía bên kia SCP-3333.
Williams quay người lại. D-4f68a đang đứng ở cửa. Anh ta đang dựa vào cửa, trông vô cùng tiều tuỵ. Da của anh ta bị khô, nứt nẻ và lở loét, và gần như đã rớt ra. Anh ta cố gắng mở cửa. Có một chiếc khóa núm đơn giản trên cửa; nhưng anh ta không thể mở nó.
D-4f68a: [Tiếng kèn kẹt] Để tôi vào, Tiến sĩ!
Williams: Biến đi!
Williams lùi khỏi cửa và chĩa súng vào D-4f68a. Anh ta tiếp tục rung lắc cánh cửa cành cạch.
D-4f68a: Làm ơn đi Tiến sĩ, để tôi vào! Ngoài này không có nước!
Williams: Nó không—anh không—anh ta chưa bao giờ gọi tao là Tiến sĩ! Chưa bao giờ!
Im lặng.
Khuôn mặt của D-4f68a lỏng xuống.
D-4f68a: Ta chưa bao giờ thực sự muốn theo dõi hắn. Kể từ khi cô còn là một đứa trẻ, tôi đã luôn nghĩ rằng cô có một đôi mắt thật đẹp …
D-4f68a dùng tay đấm vỡ một ô cửa. Không có máu. Anh ta với tay vào và xoay núm. Williams bắt đầu bắn. D-4f68a mở cửa và bắt đầu chạy về phía Tiến sĩ Williams. Williams bắn D-4f68a năm phát. Một viên đạn găm vào chân, làm anh ta gục xuống. D-4f68a quằn quại trên mặt đất. Da của anh ta chuyển động không ăn khớp với cảm xúc; nó như thể có một cái gì đó bên trong anh ta đang trườn bò. Williams bắn thêm năm phát nữa. Một viên đạn trúng vào cánh tay của D-4f68a. Không có máu. Tay của anh ta trông phẳng lì. D-4f68a cố gắng lật qua và bò đi; cánh tay rớt lòng thòng về phía sau như cao su. Tay của anh ta như không có điểm tựa. Williams hét lên. Có một sinh vật lớn đang lăn lộn ở giữa ngực của D-4f68a. Phần cơ thể còn lại của D-4f68a lòng thòng xung quanh nó, hoàn toàn vô dụng. Có âm thanh dập mạnh từ bên trong D-4f68a. Williams bắn thêm bốn phát nữa. Hai phát trúng ngực D-4f68a. Có tiếng xé thịt và máy quay rớt xuống sàn. Williams định bắn thêm một phát nữa nữa, nhưng hết đạn. Có một tiếng huỵch lớn và khô khốc. Williams nhấc máy quay lên. Cô có vẻ bị sốc. Williams đặt máy quay xuống và nôn mửa. Sau đó cô nhấc máy quay lên lần nữa, và hướng nó vào xác của D-4f68a. Có một đống vật chất lớn màu đen đổ xuống cửa sổ vỡ. Một loại máu có màu trong suốt chảy ra từ nó. Nó không di chuyển và dường như đã chết. Đặc điểm sinh học của thực thể làm cho nó trở nên gần như vô hình và khó nhìn thấy; với đôi cánh dày bán trong suốt. Một đống da bị xé toạc đang nằm trên mặt đất.
Williams: Nó—Nó— [Ngừng]
Tiến sĩ Williams cố gắng nôn thêm lần nữa. Nhưng cô chỉ có thể oẹ khan trong vài giây.
Williams: [Nói nhanh và yên lặng] Con người có một sự sùng bái mù quáng về giác ngộ và chiều cao, về ngu dốt và chiều sâu. Và giờ chúng ta ở đây, trên một toà thiên không thành, trên một ngọn núi giữa không trung; một Thần Trụ, một ngăn xếp đệ quy, và ở trên đỉnh của nó, chúng ta chẳng tìm thấy gì cả, không gì ngoài một thế giới chết chóc, một lời hứa chưa được thực hiện… [Ngừng] Tôi chỉ muốn—Tôi muốn về nhà…
Williams tiếp tục leo lên trong vài phút, chặn từng cửa sập ở mỗi nơi cô đi qua. Cô dừng lại một chút rồi bắt đầu cười.
Williams: Cuối cùng thì tôi cũng làm được, Annette! Tôi ở đây rồi… Annette…
Williams bắt đầu khóc.
Vài phút sau, Williams tự trấn tĩnh và tiếp tục leo. Khoảng nửa giờ sau, cô lên đến đỉnh của SCP-3333.
Tiến sĩ Williams bật đèn pin. Nó chiếu sáng trạm canh lửa Suntop; ngoài ra không còn nhìn thấy gì khác. Ở bên ngoài không có âm thanh hay ánh sáng.
Williams: Xin chào? [Ngừng] [Hét lên] XIN CHÀO?
Tạm dừng. Giọng của Williams không có tiếng vọng. Không ai trả lời.
Williams: Không có gì ở đây. Chưa bao giờ có. Lời nói trôi nổi, một ngọn núi ma quái…hừ. [Ngừng] Tuy nhiên, tôi nghĩ mình vẫn còn hy vọng.
Williams đi bộ quanh đỉnh SCP-3333 trong vài phút.
Williams: Không có gì ở đây cả. Không có gì đâu.
Tiến sĩ Williams ngồi xuống và đặt máy quay lên bàn.
Williams: Giá mà mình có thể uống.
Có tiếng bước chân vang lên ở phía xa.
Williams: [Thì thầm] Ôi vãi cứt…
Tiếng chân ngày càng gần. Chúng nghe không đều và thô ráp, tiếng bước chân sầm lên qua mỗi bước đi. Thỉnh thoảng chúng ngừng lại, và có tiếng uỵch ướt át khi người đó va vào đồ đạc hoặc tường.
Williams: [Nói nhỏ] Không, không…
Cơ thể của Chuyên viên 0 loạng choạng bước đến. Da thịt trên người cô căng ra không đều, vón cục và biến dạng; rơi xuống thành từng mảng, bên trong là sinh vật đang quằn quại. Đầu cô buông thõng và gục xuống ngực. Cả cơ thể Chuyên viên chuyển động giật cục, không có mục đích hoặc phương hướng. Williams ói mửa, có vẻ là do mùi.
Williams: [Thét lên] ANNETTE!
Thực thể lảo đảo bước vào phòng. Williams lùi ra xa, xô ngã một chiếc ghế. Thực thể xoay người lại để nhìn theo hướng của tiếng động. Một thứ gì đó tiến vào đầu của thực thể; nó cố đạt được một cấu trúc cụ thể và thành hình, rồi đứng dậy. Xung quanh mắt và tai có vết trầy xước. Thực thể cố gắng phát âm bằng một âm thanh ọc ọc ướt át.
Williams: [Thét lên] ANNETTE!
Williams nức nở. Thực thể tự đưa cấu trúc của nó ra khỏi đầu. Cơ thể của Chuyên viên sụp xuống và phần đầu rơi ra sau. Williams nâng súng lên và cố gắng bắn thực thể. Súng đã hết đạn; Williams vẫn cố bắn. Tiếng cò vang lên lách cách. Williams tiếp tục nức nở. Khẩu súng tiếp tục kêu lách cách. Williams khuỵu gối và đánh rơi khẩu súng. Thực thể tiến đến gần hơn. Nó gặp khó khăn khi di chuyển; thực thể loạng choạng, sần sùi và biến dạng. Phần thân của Chuyên viên 0 quằn quại; nó như thể có thứ gì đó ở bên trong bị cuốn lộn vào nhau và đang cố thoát ra ngoài.
Williams: Tôi xin lỗi.
Có tiếng xé thịt. Da của Chuyên viên 0 bị xé toạc. Lớp da dai cùng lớp mỡ bên trong khiến sinh vật bên trong gặp khó khăn. Một chiếc ngòi bằng thép gai bắn ra từ vết rách và xuyên qua da của Tiến sĩ Williams. Williams bất tỉnh. Trong chiếc ngòi dường như có chứa một chất gây tê liệt. Da của Chuyên viên 0 tiếp tục bị xé toạc. Một thực thể lớn màu đen leo ra ngoài, loại bỏ lớp da trên nó. Nó có đôi cánh lớn bán trong suốt và chi phụ dạng mút lớn ở trên ngực. Thực thể không có mắt. Da của nó cực kỳ mỏng; các cơ quan nội tạng có thể được nhìn thấy với một số chất lỏng đặc quánh đang chảy bên trong, dù vậy thực thể không có xương. Nó tiếp cận Williams, đôi cánh của nó kêu lên sột soạt khi di chuyển. Nó đến chỗ Williams rồi đâm chi phụ của nó vào vết thương. Có tiếng hút và tiếng nhỏ giọt. Các mảng nội tạng và xương ở dạng bán lỏng xuất hiện phía cuối lưng thực thể, chúng bị hút hết ra ngoài, cho đến khi không còn gì ngoài một tấm da rỗng. Thực thể, vẫn còn dính vào tấm da, co bóp cơ thể và trượt vào vết thương. Tấm da giật lên khi thực thể mặc vừa khít với nó. Tấm da giờ đây đã chuyển lại thành hình dáng của Williams. Thực thể đứng lên và tắt máy quay.
[KẾT THÚC BẢN GHI]
Space.