⚠️ cảnh báo nội dung
-
Thông tin
⚠️ Cảnh báo nội dung: Tác phẩm hư cấu này có chứa những cảnh tượng mô tả cũng như ngụ ý liên quan tới các chủ đề có thể khiến cho một số độc giả cảm thấy cực kỳ khó chịu. Xin vui lòng kéo xuống dưới để xem danh sách các chủ đề như trên có trong tác phẩm này.
- Máu
- Kinh dị thể xác
- Chết
- Tổn thương răng
- Bị bắt nhốt
- Gore
- Con tin
- Bắt cóc
- Kỳ thị nữ giới
- Giết người
- PTSD
- Tự làm hại bản thân
- Phân biệt giới tính
- Tra tấn
- Bạo lực
Những độc giả dễ bị tổn thương cũng nên lưu ý rằng tác phẩm này cũng có những mô tả và ngụ ý liên quan tới các chủ đề sau mặc dù ít phổ biến hơn các khuyến cáo về nội dung khác, nhưng vẫn tiềm ẩn nguy cơ gây ra lo ngại:
- Cắt xẻo da mặt
- Kinh dị thể xác liên quan tới mắt ("tiếng hét của mắt")
- Bạo lực đối với phụ nữ
- Đối xử bạo lực với phụ nữ trên các phương tiện truyền thông
Lưu ý từ Ban Quản Lý Hồ Sơ Và Bảo Mật Thông Tin
Nhân sự không có thẩm quyền không được phép chỉnh sửa tên tài liệu bảo mật. Ngài Rubber, nghiên cứu viên nội trú lao công sẽ có trách nhiệm trong việc chỉnh sửa tên mã của SCP-5040, và sẽ tiếp tục phục vụ tổ chức bằng cách giữ sự sạch sẽ cho nền phòng vệ sinh.
Nếu bạn muốn chỉnh sửa tệp tin này, vui lòng liên hệ quản trị viên máy chủ IntSCPFN của bạn.
— Maria Jones, Chỉ Huy RAISA
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: Hệ thống kiểm tra web Kappa-08 ("CINEGAMI") của Tổ Chức cần phải kiểm tra và ngăn chặn mọi tranh luận online và tin báo giải trí liên quan đến SCP-5040. Bộ lọc Tác nhân nhằm khống chế sự lây lan của SCP-5040 đang trong quy trình phát triển.
Mô tả: SCP-5040 là một bộ phim kinh dị không có thực của Nhật Bản tên 血の涙 ("Huyết Lệ")1 có khả năng xáo trộn trí nhớ con người. Những người bị ảnh hưởng bởi SCP-5040 sẽ nhớ rằng họ đã từng xem bộ phim, kể cả khi mâu thuẫn kí ức xảy ra. Sự ảnh hưởng của SCP-5040 có thể xảy ra tất cả mọi nơi có hoạt động chiếu phim, kể cả ở các nền văn hóa mà nội dung của nó bị cấm vận. Phụ đề và/hoặc lồng tiếng sẽ xuất hiện nếu cần thiết.
Nội dung cốt lõi của các bộ phim đều giống nhau, đều là các tình huống và sự kiện xung quanh nhân vật chính. Dù vậy, các báo cáo về nhân vật cũng như cốt chuyện về SCP-5040 không bao giờ giống nhau, và bối cảnh phim, tình huống giật gân, tên nhân vật, và đa số các cuộc hội thoại sẽ thay đổi đối với từng người xem khác nhau.2 Diễn viên cũng có sự khác nhau và thiên hướng ngẫu nhiên; một lượng lớn các diễn viên và người ngành giải trí Nhật Bản (bao gồm cả người sống và qua đời) đã được báo cáo rằng xuất hiện trong bộ phim, cả khi diễn viên không có sự liên quan nào với bộ phim ngoài đời. Mặc cho sự khác biệt, mở phim, phần cao trào, và kết phim vẫn được giữ nguyên với tính giật gân chung (xem TL. 5040-Prime).
Sau khi tổng hợp hơn ba trăm cuộc phỏng vấn, các nghiên cứu viên đã lên được một bản tóm tắt các nguyên tố phim ảnh cũng như các đoạn sự kiện thường thấy của SCP-5040 liên kết với bộ phim mà người xem thấy (xem TL. 5040-Prime).
Phụ lục 5040-Prime:
Phim chiếu luôn bắt đầu từ lúc hoàng hôn. Nếu đối tượng đã có kế hoạch cho một ngày nhất định, kế hoạch đó sẽ bị hủy do một tác nhân không lường trước được. Đối tượng từ đó quyết định giành thời gian rảnh để đến một rạp phim địa phương.
Khi đến nơi, họ thấy một nhóm đông vây quanh khu bán vé và nhận ra rằng cả rạp phim đã được đặt sẵn cho một sự kiện đặc biệt: suất chiếu duy nhất cho một bộ phim hiếm, với đánh giá cao. Phí tham gia là miễn phí. Bị thu hút, đối tượng quyết định đặt vé xem bộ phim.
Đa số các ghế đều đã có người, nhưng họ tìm được một ghế trống dưới cuối hàng. Họ cũng để ý rằng phần lớn khán giả xem phim đều đeo khẩu trang có thể vứt bỏ, kể cả khi hành động này không phù hợp với văn hóa địa phương. Hai người phụ nữ ngồi cạnh đối tượng đều đeo loại mặt nạ trên.
Những ghế còn lại sau đó nhanh chóng bị lấp đầy, nhưng khán giả vẫn tiếp tục ùa vào. Cho đến khi đèn tắt, khán giả đã lấp đầy các hàng ghế và cầu thang, và chỉ để lại khu vực xung quanh lối thoát. Một cột IV được một chiếc túi với chất lỏng không xác định treo vào, nhô lên từ đám đông khán giả, nhưng không xác định được nó nhô lên từ đầu. Các đối tượng cũng để ý rằng trong đám người đeo khẩu trang có một người mặc chiếc áo choàng bác sĩ.
Không có quảng cáo hay trailer nào được chiếu trước phim. Cả rạp phim yên lặng khi phim bắt đầu chiếu.
Bộ phim bắt đầu bởi hình ảnh nữ chính thực hiện các công việc thường nhật của cô. Xong cô bị gián đoạn bởi một cuộc điện thoại từ bên không xác định nói rằng người yêu của cô hiện đang trong bệnh viện. Khi nữ chính ra khỏi căn hộ của mình để đến bệnh viện, cô bị tấn công bởi một nam lạ mặt và mất ý thức.
Khi nữ chính thức dậy, cô thấy bản thân đang bị trói chân tay trong một căn nhà kì lạ. Bên cạnh cô là một số những người phụ nữ cũng bị giam cầm giống cô, một số vẫn đang mất đi ý thức. Người phụ nữ nhanh chóng giải thích kế hoạch trốn thoát, nhưng rồi bị gián đoạn khi kẻ bắt cóc xuất hiện. Hắn thấy một trong số họ đã gào khóc rồi giết cô với không chút do dự. Kẻ bắt cóc xong giải thích hắn sẽ trả tự do cho họ sau 24 tiếng, nhưng chỉ khi họ không được khóc.
Xuyên suốt bộ phim, kẻ bắt cóc đã thực hiện nhiều hành động tra tấn tâm lý cũng như thể xác tới các đối tượng. Cho dù đã cố gắng, những người bị bắt cóc đã không thể cầm cự nước mắt và họ bị giết từng người một, để lại mỗi nhân vật chính. Nổi khùng vì nữ chính không bật khóc, kẻ bắt cóc liên tục tăng cấp tra tấn; dù vậy, nữ chính chỉ đáp lại bằng những lời trách mắng, đẩy cơn tức tối của hắn lên cao.
Khi nữ chính nói chuyện với kẻ bắt cóc, đối tượng để ý rằng có những tiếng vang nhỏ trong đoạn âm. Họ rồi để ý rằng hai người phụ nữ ngồi kế bên họ đang nhép lại chính xác đoạn hội thoại. Và nếu họ để ý xa hơn, họ sẽ thấy hơn nửa số phụ nữ tại đó có khẩu trang thấm đẫm nước bọt và tay họ tì chặt đến mực những chiếc móng tay dần chảy máu.
Ở phần cao trào, tên bắt cóc tay cầm con giao hai lưỡi nói rằng, kể rằng khi cô có trốn thoát, cô cũng bị liệt chi. Diễn biến này dẫn đến hai người nói về các khái niệm về tâm hồn, vẻ đẹp hình thể, giá trị phụ nữ trong xã hội, và sự kỳ thị xã hội đối với những người yếu đuối. Cuối cùng, tên bắt cóc mất kiên nhẫn, đẩy nữ chính xuống sàn, và nắm cầm mặt cô.
Từ thời điểm này đi, đối tượng nghe thấy tiếng rên rỉ của số lượng người không nhất định xung quanh.
Cậy mồm của nữ chính ra, tên bắt cóc dùng chiếc dao, cắt một đường từ khóe môi tới cằm. Hắn ta cắt đường trên mặt cô với hành động như cưa, sau đó, môi dưới của cô lìa ra. Hắn ta dừng lại để giễu cợt cô và nữ chính nhanh chóng dùng thời khắc ấy để cướp con dao khỏi hắn bằng răng mình. Trước khi hắn kịp phản ứng, cô cắt toác mắt hắn ra.
Tên bắt cóc khóc trong đau đớn với máu và sự hài hướng biến thái của hắn lăn dài, tạo thời gian để nữ chính luồn con dao xuống tay và cắt bỏ dây trói. Cuồng nộ và nửa mù, tên bắt cóc kéo mạnh mẩu môi chìa ra của nữ chính, dứt toác nó khỏi mặt của cô cùng với phần má phải. Trong lúc hắn đang thấy thỏa mãn, nữ chính cắt dây trói thành công và chém cổ của tên bắt cóc phanh ra.
Cho dù cảnh bạo lực của phim có sự thay đổi khác nhau giữa các khán giả, toàn bộ người được phỏng vấn đều có thể miêu tả rõ cảnh này hơn các cảnh khác của bộ phim. ~80% đối tượng đều cảm thấy nỗi sợ trong cảnh trên, nhưng không gây ảnh hưởng đến chiều cảm xúc của bộ phim.
Nữ chính nhanh chóng chạy đến lối ra để tên bắt cóc lăn lóc chảy máu giữa sàn. Cho dù mồm cô bị tổn thương nặng, cô vẫn đứng lại để chửi hắn lần cuối, bình tĩnh nói rằng hắn ta đang "khóc ra những dòng lệ máu" và phải chết do luật lệ hắn tự đặt ra.
Bộ phim sau cắt đến một cảnh không xác định trong tương lai. Giờ cô đang đeo một chiếc khẩu trang để giấu đi chiếc môi mất hình, nữ chính đang rảo bước trên còn phố đến căn hộ mình, thờ ơ với đám đông cánh báo theo dõi cô. Khi cô cuối cùng cũng đến được phòng ngủ mình, nữ chính chậm rãi tháo bỏ chiếc khẩu trang trước tấm gương soi. Cô nhìn vào phần nửa môi dưới này không còn và đôi mắt dần đẫm lệ. Vài phút sau, tiếng khóc của cô ấy dần dần biến thành tiếng nức nở điên cuồng và tiếng gào thét chói tai. Bộ phim cắt hình đen và đoạn kết phim chạy, nhưng tiếng khóc của nữ chính vẫn vang lên với không có nhạc nào được thêm vào, tiếng khóc tiếp tục cho đến khi dải kết kết thúc.
Phần lớn khán giả giữ yên lặng, và chỉ trao đổi thì thầm khi họ đi khỏi khán đài. Đối tượng cũng báo cáo rằng có thấy những mảng nước đỏ và vết dính trên sàn. Sau đó họ cảm thấy mình như không được chào đón cho đến khi đi khỏi rạp.