
SCP-548
Mã vật thể: SCP-548
Phân loại: Euclid
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-548 phải được giữ ở mức 24°C trong một tiểu cảnh thủy tinh có kích thước 50 cm x 50 cm. Vật liệu tiểu cảnh bằng thủy tinh borosilicate đã được sửa đổi có độ bền cao về sốc nhiệt hoặc các vật liệu khác không bị vỡ do sự thay đổi đột ngột của nhiệt độ lớn hơn 50°C. Trong trường hợp SCP-548 cố gắng mài xuyên qua lớp vách terrarium, tiểu cảnh dùng để quản thúc sẽ được ngập ngay lập tức với 500 ml ni tơ lỏng và vật thể được tái lập quy trình quản thúc tạm thời bằng một terrarium làm từ thép tăng cường. Vật thể được cho ăn chuột, mỗi bốn ngày một con.
SCP-548 không nên được xử lý trừ khi cần thiết để phục vụ mục đích thử nghiệm. Người xử lý ít nhất phải quen thuộc với hành vi của loài nhện lông khổng lồ tarantula và mặc găng tay cách điện. Nếu thực thể biểu lộ bất kỳ hành vi hung dữ nào, ngưng xử lý ngay lập tức. Nếu bị cắn, nhân viên nên được điều trị hạ thân nhiệt và tê cóng ngay lập tức. Phương pháp làm ấm lồng ngực bằng dung dịch lỏng làm ấm được chỉ định cho vết cắn nghiêm trọng.
Miêu tả: SCP-548 là một con nhện Cobalt Tarantula giống cái (Cyriopagopus lividus) dài 7,3 cm. Nọc độc của nó trải qua một phản ứng thu nhiệt cực mạnh khi tiếp xúc với mô sống; một vết cắn duy nhất, tiêm nọc độc ít hơn 0,5 mL, sẽ làm giảm nhiệt độ trung bình 38 ° C trong vùng bị ảnh hưởng. Một vết cắn là đủ để gây ra vết rạn da cục bộ ở người, và thậm chí có thể gây tử vong nếu nọc độc tiếp cận hệ thống tuần hoàn trung tâm. Những nạn nhân nhỏ hơn SCP-548 thường bị đông cứng.
Cấu trúc tiêu hóa của SCP-548 là bình thường đối với một con nhện ngoại trừ phần hàm cực kỳ cứng và có răng cưa. Quá trình tiêu hóa thức ăn gồm việc phóng một vết cắn chứa nọc độc, sau đó kéo con mồi vào một nơi an toàn khi nó đã đông cứng. Khi đã ở riêng với con mồi, nó tiến hành để tách nghiền các mô mềm vẫn còn đông cứng của con mồi thành các mảnh ăn được. Cách ăn này đòi hỏi sức mạnh cơ miệng lớn bất thường.
Phụ lục: SCP-548, giống như hầu hết các cá thể loài nhện Cyriopagopus, thường tránh tiếp xúc với người. Tuy nhiên, nếu bị dồn ép, nó nhanh chóng trở nên hung dữ, cố cắn kẻ tấn công theo nhận định của nó trước khi trốn chạy.
Vật thể có thể được đông cứng mà không có hiệu ứng bệnh rõ ràng. Nó đã sống sót qua các đợt đông lạnh lặp đi lặp lại, mỗi lần lại hoạt động bình thường sau khi tan băng. Cần có nghiên cứu sâu hơn để xác định cơ chế kháng cự này và tính phù hợp của nó đối với việc lưu trữ lâu dài.
Phụ lục 2: Có khả năng rằng hiệu ứng bất thường tác động đến SCP-2082 và ảnh hưởng đến SCP-548 là một. Nghiên cứu về liên kết này hiện đang được tiến hành sử dụng mẫu mô SCP-2082 được bảo quản sau Sự cố 2082-Prime. Các đề xuất để tiếp tục chương trình nhân bản SCP-2082 để sử dụng một mẫu vật sống đã bị từ chối.