CẢNH BÁO: TÀI LIỆU SAU ĐÃ BỊ CHỈNH SỬA
Nội dung của trang này đã bị sửa đổi bởi một người dùng trái phép. Nhận thức độc có thể sẽ xuất hiện trong tài liệu dưới đây. RAISA đã được liên hệ. Nếu đọc, hãy chấp nhận rủi ro của riêng bạn.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Chúa tôi, thông điệp trên đúng là quá khắt khe với chẳng gì cả.
.
.
Tôi không làm gì xấu đâu. Tôi chỉ muốn kể một câu chuyện nhỏ thôi.
.
.
Tôi mong các bạn sẽ thích nó.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Người dân Washington D.C. di tản ngay sau sự kiện SCP-5493.
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: Do quy mô toàn cầu của SCP-5493, tất cả các cá thể SCP-5493-A phải được giám sát mọi lúc bởi đặc vụ Tổ Chức và phải được quản thúc trong các cơ sở lập pháp tương ứng. Toàn bộ khu vực nằm trong bán kính mười kilomet tính từ các cơ sở trên phải được sơ tán. Tất cả các sự cố mà SCP-5493 đã gây ra cho đến nay đều phải được che dấu và nhân chứng của chúng sẽ được cấp thuốc lú.
Tổ Chức cần hợp tác chặt chẽ với Liên minh Huyền bí Toàn cầu để ngăn Bức Màn bị phá vỡ. Đường dây liên lạc với lãnh đạo các quốc gia bị ảnh hưởng cũng phải được duy trì. Do sự lo ngại của chính phủ các nước về sức khỏe của đối tượng, nhân sự cần phải thận trọng khi thực hiện quản thúc các cá thể SCP-5493-A. Việc sử dụng vũ lực chết người bị cấm trong mọi trường hợp.
Mô tả: SCP-5493 là một hiện tượng dị thường toàn cầu tự phát ảnh hưởng đến thành viên của 54 cơ quan lập pháp trên thế giới. Vào lúc 1:23 chiều, ngày 16 tháng 12 năm 2019, các quan chức chính phủ bị ảnh hưởng (sau đây gọi là SCP-5493-A) đã được báo cáo là bắt đầu có những hành vi thất thường và trở nên cực kỳ bạo lực, làm gián đoạn mọi hoạt động lập pháp. Nguyên nhân gây ra hiện tượng trên hiện chưa rõ.
12/16/2019
Ngày công chiếu của bộ phim chết bầm đó.
Không khí trong phòng họp Hội đồng O5 trở nên căng thẳng. Cực kỳ căng thẳng.
Một đã triệu tập một cuộc họp khẩn ngay sau khi ông nhận được những tin tức khủng khiếp từ nhân viên của mình và GOC, song song với mọi thứ khác đã xảy ra trong ba giờ qua.
Mọi thứ đã diễn ra quá nhanh so với ý muốn của họ. Các nỗ lực phong toả thông tin đã được thực hiện, nhưng họ không biết chúng sẽ giữ bí mật được bao lâu. Điều tương tự cũng đang xảy ra với lãnh đạo các quốc gia bị ảnh hưởng. Chỉ cần một người quyết định nói ra…
Aanya quyết định không nghĩ về điều đó nữa. Phòng ban Tiếp cận Công chúng của bà đã có đủ việc rồi. Bà kiểm tra đồng hồ mình. Nó chỉ 1:10 chiều - gần mười hai giờ kể từ sự cố 5493 cuối cùng.
Bà nhìn quanh phòng họp. Nó vắng vẻ hơn bình thường - sự cố gần đây đã đòi hỏi các Giám sát viên đồng nghiệp của bà phải làm việc nhiều hơn nữa. Trong số mười ba thành viên hội đồng, chỉ năm người có mặt.
Một đang chậm rãi chuẩn bị giấy tờ, sẵn sàng tóm tắt tình hình hiện tại cho các Giám sát viên khác. Tay ông run lên qua từng cử chỉ, điều mà Aanya đã không nhìn thấy trong nhiều năm. Bà vẫn còn nhớ những lần ông còn đứng thẳng được, rồi bà mím môi- những lần đó đã qua lâu rồi.
Hai, Mann, đang khoanh tay. Bà biết rằng ông ta đang căng thẳng. Các đồng minh quen thuộc của ông ta trong Hội đồng, Gears và Clef, đang vắng mặt. Chỉ riêng điều đó đã đủ để làm ông ta lo sốt vó. Ông ta tức giận gõ chân xuống sàn, trong khi tay phải lo lắng vân vê bộ ria lớn ở môi trên. Aanya chỉ có thể mỉm cười. Tiến Sĩ Điên, bà nghĩ. Chúng ta đã theo dõi sự nghiệp của ông ấy với độ quan tâm lớn đến nhường nào.
Ba và Bốn – Gears và Clef - đều vắng mặt như mọi khi và tham dự từ xa, họ đang công tác lần lượt ở Nga và Hàn Quốc. Sáu, Tám, Chín, Mười, Mười Một và Mười Hai cũng vậy, dù họ đã tắt máy quay. Bà hy vọng họ vẫn lắng nghe.
Maria Jones, O5-5, thì đang cắn môi- Aanya có thể thấy một ít máu chảy xuống. Vào ngày thường, bà ấy là một người phụ nữ nghiêm khắc và đanh đá, nhưng giờ đây, giám đốc RAISA đang vô cùng sợ hãi. Dù Maria không trực tiếp tham gia vào nỗ lực quản thúc 5493, nhưng Aanya có nghe phong phanh rằng bà có một người họ hàng trong Thượng viện - là ai thì bà không biết.
Người cuối cùng đến phòng họp là Bảy, Jack Bright, ông trông thật bơ phờ. Phòng ban Nhân sự cũng bận rộn như Phòng ban Tiếp cận Công chúng, và sự cố 5493 gần đây đã buộc nhiều đặc vụ thực địa của họ phải chuyển đến các Điểm và chi nhánh mới- những nơi mà Bright phải tự mình giám sát. Ông cũng đặc biệt không hài lòng khi phải làm việc với GOC.
Một hắng giọng.
“Được rồi,” ông nói bằng một thanh âm mỏng manh đến kì lạ, nhưng vẫn giữ được dấu ấn quyền lực đặc trưng của mình. Dù giọng ông khá yếu, nhưng Aanya biết trong tâm trí ông đang quay cuồng với các giải pháp. Ông bật trình chiếu slide trên màn hình bên trái. "Cùng bàn công chuyện nào."
Ngay lập tức, tất cả những người có mặt đều ngồi vào chỗ của mình. Một từ xưa đã luôn yêu cầu mọi người phải chỉnh tề trước mỗi cuộc họp. Sự cầu kì đó vẫn được giữ nguyên đến bây giờ.
Một bắt đầu. Ông nói như một giáo sư già dặn và giàu kinh nghiệm đang giảng dạy cho các học trò của mình, nghiêm khắc và đầy uy quyền. “Tôi biết mọi người đã quen thuộc với các sự kiện hôm nay, nhưng hãy điểm lại nó một chút.” Giọng ông run run. “Vào ngày 16 tháng 12 năm 2019, vào đúng 1:23 chiều giờ Seoul, chúng ta nhận được báo cáo về việc một kỳ họp của Quốc hội Hàn Quốc bị gián đoạn do sự bùng phát tình trạng bạo lực. Các chính trị gia so găng với nhau, thoá mạ lẫn nhau, và cuộc tranh luận thường niên vẫn tiếp tục.”
Ông ho. “Bình thường, chúng ta sẽ chỉ coi đây là một kì họp Quốc hội hơi quá khích, nhưng sau đó chúng ta lại nhận được báo cáo về những trường hợp tương tự đang xảy ra trên khắp thế giới.”
Ông chuyển sang slide tiếp theo. “Một giờ sau, lúc 1:23 chiều, cơ quan lập pháp của Trung Quốc cũng có những hành vi tương tự mà không rõ nguyên do. Vào lúc này, chúng ta mới bắt đầu nghi ngờ có chuyện gì đó đang diễn ra. Nó chỉ được công nhận là một hiện tượng dị thường sau khi các cơ quan lập pháp ở Philippines, Singapore và Malaysia đồng loạt xảy ra tình trạng tương tự. Vẫn là sự bạo lực đó, vẫn là sự vô nghĩa đó. Trước 1:23, tất cả quan chức sẽ đến họp, bất kể lịch trình của họ như thế nào. Đến 1:23, bạo lực bùng phát. Mọi nỗ lực ngăn chặn họ đều thất bại, đặc biệt là do sức mạnh và khả năng kháng thuốc an thần của họ.”
“Có ai muốn hỏi gì không?” Một nói, nhìn từ Giám sát viên này sang Giám sát viên khác bằng ánh mắt sắc lạnh.
Aanya biết đó là cách để ông đảm bảo mọi người vẫn tập trung vào cuộc họp. Không ai dám hỏi khi Một đang tóm tắt tình hình. Người đầu tiên dám làm vậy là Mann, vào khoảng mười năm trước. Kí ức của lần đó đến giờ vẫn làm bà muốn bật cười.
“Bảy?” Một nói, nhìn vào Bright.
Bright nhún vai đầy cáu kỉnh. “Thôi.”
“Tôi hỏi cho chắc thôi. Hai?”
Mann nhìn xuống giày, rồi lắc đầu.
Một gật đầu. Dù ông chỉ còn là cái bóng của chính mình, nhưng ông vẫn duy trì một sự hiện diện đáng gờm.
“Tốt.” Ông lại quay mặt vào màn hình. "Tiếp tục nào."
Ông chuyển sang một slide cho thấy Thượng viện và Quốc hội Hoa Kỳ đang chìm trong hỗn loạn. "Nhìn chung, 54 quốc gia đã hoàn toàn mất kiểm soát với cơ quan lập pháp của họ, điều này làm Tổ Chức rất đau đầu. Chúng ta không biết là do đâu, nhưng chúng ta đã thực hiện một số biện pháp để giải quyết vấn đề này." Ông lại chuyển sang slide tiếp theo, nó hiển thị logo của GOC.
“Tất cả các bạn đều đã biết về thỏa thuận của chúng ta với GOC vài giờ trước, và cuộc biểu quyết khẩn đi kèm với nó. Mười hai phiếu thuận, một phiếu chống.”
Ánh mắt Bright lảng sang chỗ khác ngay lập tức.
Một tiếp tục. “Tất cả chúng ta đều biết rằng ngay cả với tầm ảnh hưởng sâu rộng và cái gọi là sức mạnh vô hạn của mình, Tổ Chức không thể có mặt ở mọi nơi cùng một lúc. Vì vậy, sau khi chấp thuận đề xuất, chúng ta đã bắt đầu hợp tác với Liên minh Huyền bí Toàn cầu nhằm quản thúc và vô hiệu hoá mối hiểm doạ. Theo đó, họ đã yêu cầu hai mươi tấn thuốc lú để phong toả thông tin và hai trăm nhân sự để hỗ trợ quản thúc mối hiểm dọa. Nhìn chung, đó không phải một mức giá quá lớn.”
Bright thở dài một cách nhỏ nhẹ ở bên trái bà.
Một chợt trình chiếu bức ảnh về tòa nhà Quốc hội Hàn Quốc đang được tiếp cận bởi các thành viên thuộc Tổ Chức và Liên minh Huyền bí Toàn cầu. "Đây là chiến dịch đầu tiên của chúng ta: Tòa nhà Quốc hội Hàn Quốc ở Seoul. Được tiến hành bởi hai mươi đặc vụ từ chi nhánh Đông Á, và sáu mươi đặc vụ từ GOC."
Ông lướt sang một bức ảnh khác mô tả cảnh tượng bên trong. Nhiều nghị sĩ có thể được nhìn thấy đang tấn công các đặc vụ. "Mỗi đặc vụ đều được trang bị súng bắn thuốc an thần nhằm vô hiệu hóa các cá thể 5493-A mà không gây chết người. Chúng ta đã hy vọng rằng điều này sẽ chấm dứt tình trạng hỗn loạn. Nhưng thay vào đó, nó chỉ trở nên tệ hơn."
“Các nghị sĩ đã tấn công đội đặc nhiệm, thể hiện một sức mạnh siêu phàm ngay sau khi họ ngừng thực hiện… hoạt động của mình.” Ông đưa ra một bức ảnh mờ được chụp từ camera trên mũ bảo hiểm của một đặc vụ, nó mô tả cảnh một đặc vụ khác bị đánh chết bởi một nghị sĩ Hàn Quốc. “Do không có lệnh từ chính phủ Hàn Quốc cũng như Bộ chỉ huy của hai cơ quan, các đặc vụ của chúng ta đã phải rút lui với thương vong nặng nề. 17 người bị thương, 3 người chết. Ngay sau khi chúng ta rời đi, các cá thể 5493-A lại tiếp tục hoạt động của chúng.”
Bright càu nhàu đầy khó chịu. "Chúng hoàn toàn ở cửa trên so với chúng ta." Ông ta lẩm bẩm.
Aanya chỉ có thể phản ứng bằng cách thở dài. Bà đồng ý với ý kiến đó một cách thầm lặng.
Ánh mắt của Một hướng về Bright chỉ trong nửa giây. "Anh có ý kiến gì không, Bright?" Ông nói, sự cá tính của ông thể hiện qua thanh âm khò khè.
Bright nhìn chằm chằm vào Một. Ông ta cắn chặt môi, cố gắng kìm chế sự bực bội.
Bright nhăn mặt, rồi nói. "Sao chúng ta không bảo các đặc vụ của mình… phang mẹ tụi nó luôn? Đánh chúng bằng dùi cui chẳng hạn? Nếu đội chống bạo động làm được, tại sao chúng ta lại không thể?"
“Một câu hỏi rất hay,” Một nói, rồi đặt hai tay lên bàn. “Nhưng lại là một ý tưởng ngu ngốc. Dù cho có là một cơ quan bí mật, chúng ta vẫn phải tôn trọng thứ mà Tổ Chức phụng sự…” Ông ngừng một lát. “Nhân loại.”
Một nhìn chằm chằm vào Bright. Không khí ganh đua giữa thầy và trò đang hiện rõ trong phòng. Một là người theo chủ nghĩa thực dụng, ông sẵn sàng từ bỏ việc sống đúng với giá trị của bản thân để bảo vệ những thứ đã sinh ra các giá trị đó. Bright thì trung thành với Tổ Chức và mục đích của nó, là hiện thân cho tầm nhìn ban đầu của Tổ Chức, thứ vốn đã kết thúc trong cay đắng.
Bright không đáp lại, thay vào đó tiếp tục nhìn chằm chằm vào Một.
“Vào lúc này, các chính phủ của nhân loại mà chúng ta đang phụng sự không muốn quan chức của họ bị thương.” Một cuối cùng cũng mở lời. “Tôi không đồng ý với họ, nhưng đây là cái giá mà chúng ta phải trả. Đó vẫn là những thượng nghị sĩ, dân biểu, nghị viên có sức ảnh hưởng lớn. Chính trị xuất hiện ở khắp nơi, và chúng ta phải cảnh giác với nó, dù cho chủ trương của Tổ Chức là tránh xa các vấn đề quốc tế. GOC, dù là một bộ phận của LHQ, nhưng họ thậm chí còn nhạy cảm hơn chúng ta nhiều lần. Tôi hy vọng điều đó không làm anh ngạc nhiên.”
Sự im lặng bao trùm khắp căn phòng.
Aanya nhìn vào khuôn mặt của Bright - nó chuyển từ thất vọng sang giận dữ - rồi lại quay về thái độ phục tùng. Đến tận bây giờ, cá tính của Một vẫn có thể chi phối mọi thứ.
“Tôi hiểu, thưa ngài.” Bright nói, ngả lưng trong thất bại. Ông thở dài, và lẩm bẩm điều gì đó.
“Tốt.” Một nói, và gật đầu. “Chúng ta tiếp tục.”
Ông quay lại với màn hình. "Do thất bại tại Toàn nhà Quốc hội ở Seoul, chúng ta buộc phải xem xét lại kế hoạch. Mười Ba và Phòng ban Tiếp cận Công chúng của cô ấy-" ông nói, chỉ về phía Aanya, "là phương tiện để Tổ Chức phối hợp với Liên minh Huyền bí Toàn cầu. Thay vì quản thúc từng chỗ một, chúng ta sẽ phong toả thông tin, bịt miệng các nhân chứng và đảm bảo không ai trong số họ sẽ hé một lời."
.jpg)
Các đặc vụ của GOC và Tổ Chức dưới vỏ bọc của cơ quan thực thi pháp luật địa phương đang đứng bên ngoài Tòa nhà Capitol.
Ông chuyển sang một trang slide cho thấy các đặc vụ của GOC lẫn Tổ Chức đang đứng bên ngoài tòa nhà Capitol. "Câu chuyện nguỵ tạo hiện tại là một cuộc tấn công khủng bố có phối hợp đã xảy ra trên toàn thế giới. 54 chính phủ bị ảnh hưởng bởi dị tượng đã đồng ý phát tán câu chuyện đó. Cho đến khi vấn đề được giải quyết, chúng ta phải cảnh giác. Hỗn Kháng vẫn án binh bất động, Xà Thủ cũng vậy. Nhưng sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi chúng quyết định ra tay." Ông đứng thẳng dậy. Sự đau đớn hiện rõ trên mặt ông. "Cuộc họp kết thúc. Bây giờ các bạn có thể nói."
Sự im lặng sau đó thật chói tai. Mọi người đều hiểu sức nặng của việc làm người phát biểu đầu tiên.
Aanya nhìn quanh. Những người khác đang khoanh tay, mím môi. Sau khi được Một tóm tắt tình hình, mỗi Giám sát viên đều chìm sâu vào suy nghĩ.
Đột nhiên, điện thoại của bà rung lên. Bà nhận được một tin nhắn.
Aanya lập tức lấy điện thoại ra, xem qua các tin nhắn của mình.
Nó là từ đầu mối của bà ở Seoul.
Bà chạm vào màn hình để đọc nó. Tin nhắn (viết bằng tiếng Hàn) rất ngắn gọn.
Các nghị sĩ đã thoát ra ngoài, họ đang tấn công chúng tôi. Cần hỗ trợ sớm nhất có thể.
Tim bà chùng xuống. Bà lập tức nhìn lên. "Một, cái gì của cuộc tấn công vào-"
“Xin thứ lỗi, Một,” Clef cắt ngang, ông ta như bùng nổ. “Nhà Xanh ở Seoul vừa mới gửi tôi một thông điệp khẩn cấp. Các nghị sĩ của họ đang tiến ra ngoài, nhưng…”
Một xoay người lại. "Sao cơ?" Cách ông nói tràn đầy ngạc nhiên- và cả sợ hãi.
Clef trả lời. "Tôi sẽ chuyển hình ảnh trực tiếp từ hiện trường cho mọi người xem."
“Làm đi.” Một nói, giọng trầm hẳn đi.
Ngay sau đó, Clef chuyển màn hình để hiển thị hình ảnh trực tiếp từ tòa nhà Quốc hội Hàn Quốc.

Đặc vụ của GOC và Tổ Chức với trang bị chống bạo động.
Đoạn video trông mờ mờ, nhưng thứ nó hiển thị khiến tất cả các Giám sát viên kinh hoàng. Trong đó là khoảng hai mươi khối cầu làm từ xương và thịt đang lăn lộn trên mặt đường bê tông bên ngoài tòa nhà. Cả đặc vụ GOC lẫn Tổ Chức đều đã giương cao khiên chống bạo động, chuẩn bị chiến đấu chống lại chúng.
Khi những khối cầu đến gần hơn, Aanya nhận ra chúng không chỉ là những thực thể skip bình thường- đó là các nghị sĩ, họ vẫn mặc những bộ đồ đắt tiền, và hòa vào nhau thành một quả bóng lớn bằng thịt. Bà có thể nghe thấy tiếng họ la hét, rên rỉ trong đau đớn tột cùng khi lăn lộn trên mặt bê tông. Bà có thể nghe thấy tiếng xương của họ kêu răng rắc khi khối cầu di chuyển, nó tăng tốc độ bằng cách dùng những cánh tay mọc ra từ chính nó để đẩy về phía trước, làm chúng bị gãy mỗi khi chạm đất.
"JORJJJJJJJJ!" Họ đồng thanh hét. "JORRRRRRJJJJJJJJ!"
“Lạy Chúa.” Aanya nghe thấy Maria nói. “Đó là cái giống gì vậy?”
“Chúng tôi không rõ.” Clef trả lời. “Chúng tôi chỉ biết đó là các nghị sĩ. Tất cả họ."
Trên đường truyền dữ liệu video, các khối cầu đang dần tăng tốc với tốc độ vài mét trên giây. Cô có thể nghe thấy tiếng đang thở dốc của các đặc vụ khi chúng thu hẹp khoảng cách với họ.
“Chúng tôi được phép bắn chứ?!” Bà có thể nghe thấy một đặc vụ nói bằng tiếng Hàn.
“Không!” Cấp trên của họ đáp lại. “Chúng ta không được phép-“
Đột nhiên, các khối cầu phát ra ánh sáng màu đỏ tươi, dường như là do nhiệt, một nhiệt độ cực cao khiến chúng kêu vo ve. Bây giờ chúng đã ở rất gần, và chỉ trong vài giây nữa-
“GIỮ VỮNG!” Người chỉ huy ra lệnh từ phía sau. “GIỮ CON MỊA NÓ VỮNG!”
Sau đó, chỉ trong một khắc, những quả cầu thịt tông vào các đặc vụ, cắt xuyên qua họ như một con dao nóng cắt qua bơ. Nhiều người chết ngay lập tức, bị thiêu rụi dưới sức nóng của khối cầu, nhiều người khác ngã xuống đất với phần chân và thân đã biến mất, kêu la trong đau đớn. Ngay cả khi đang cách xa hàng ngàn dặm, Aanya tưởng như vẫn ngửi thấy mùi thịt cháy.
Đường truyền dữ liệu bị cắt, toàn bộ phòng họp im lặng.
Một nuốt nước bọt. Aanya chắc mẩm là ông ấy đang sợ- tất cả mọi người đều như vậy. Bóng ma của một viễn cảnh Mặt Nạ Vỡ đang hiện hữu trước mặt họ.
“Mười Ba.” Ông nói, nhìn vào Aanya. Đôi mắt ông đỏ ngầu, những nếp nhăn trên mặt ông ngày càng hằn sâu qua từng giây phút. "Bà phải giải thích- bà phải phối hợp với GOC. Tôi chắc điều tương tự cũng sẽ xảy ra ở những nơi khác. Hãy tìm cách để ngăn chặn chúng."
Aanya gần như bật khỏi chỗ ngồi khi nhận lệnh. Bà gật đầu. "Đã rõ, O5-1."
Khi Aanya rời đi, tất cả những gì bà nghe được chỉ là tiếng ầm ĩ của các thành viên Hội Đồng- nhưng so với các nghị sĩ mà họ đang cố quản thúc, sự ồn ào đó là quá bình thường.
12/17/2019
Ngày hôm sau.

Toà nhà Quốc Hội Hàn Quốc
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: Do quy mô toàn cầu của SCP-5493, tất cả các cá thể SCP-5493-A phải được giám sát mọi lúc, và phải được ngăn chặn nếu có thể (xem Phụ lục 5493.01). Do nguy cơ Bức Màn sụp đổ vào thời điểm này là rất cao, nhân sự cần hết sức thận trọng khi đánh chặn các cá thể SCP-5493-B. Nếu một nhóm vật thể SCP-5493-B được dự đoán sẽ đi qua một hoặc nhiều trung tâm dân cư, tất cả thường dân sống trong các trung tâm dân cư này phải được sơ tán càng sớm càng tốt. Để giảm thiểu nguy cơ phá vỡ Bức Màn, các đặc vụ không được phép bắt giữ hoặc gây hư hại lên các cá thể SCP-5493-B trong mọi trường hợp.
Mô tả: SCP-5493 là một hiện tượng dị thường toàn cầu tự phát ảnh hưởng đến thành viên cấp cao của 54 cơ quan lập pháp trên thế giới. Vào ngày 17 tháng 12 năm 2019, lúc 1:23 chiều, các quan chức chính phủ bị ảnh hưởng (sau đây gọi là SCP-5493-A) bắt đầu hợp nhất thành các vật thể SCP-5493-B.
SCP-5493-B là định danh cho sự hợp nhất sinh khối của nhiều cá thể SCP-5493-A thành các viên tròn hình cầu. Số lượng cá thể SCP-5493-A trong một vật thể SCP-5493-B được ghi nhận nằm trong khoảng từ năm đến mười lăm. Các vật thể SCP-5493-B chuyển động bằng cách sử dụng tay và chân của các cá thể SCP-5493-A để tự đẩy mình qua mọi dạng địa hình, cho phép chúng lăn về phía trước với tốc độ lên đến 30 km/h. Khi di chuyển dưới nước, các vật thể SCP-5493-B được ghi nhận là có thể bơi với tốc độ lên đến 10 km/h.
Tất cả các vật thể SCP-5493-B về lý thuyết là không thể bị tiêu diệt do khả năng tái tạo khi bị hư hỏng và biến đổi khi bị phân tách của chúng. Khi đối mặt với chướng ngại vật hoặc mối đe dọa, các vật thể SCP-5493-B có thể tự tăng nhiệt độ của chúng lên tối đa 4000 độ C bằng những phương pháp không xác định. Nhờ đó, chúng có thể nấu chảy mọi loại vật liệu đã biết, bao gồm thép, titan và vonfram. Bất chấp thành phần đã cấu tạo nên chúng, nhiệt độ cao như vậy lại không có bất kì ảnh hưởng nào lên các vật thể SCP-5493-B.
Ban đầu các vật thể SCP-5493-B dường như không thể hiện trí thông minh của sự sống có tri giác, nhưng các hoạt động gần đây của chúng đã chứng minh điều ngược lại. Cùng với việc có thể di chuyển như một cá thể riêng biệt, các vật thể SCP-5493-B cũng đã thể hiện một thứ gần giống với "tâm trí bầy đàn", cho phép chúng phối hợp di chuyển với nhau hoặc thực hiện "giải cứu" các vật thể khác (Xem Phụ lục 5493.01).
Tính đến ngày 17/12/2019, tổng cộng 5477 vật thể SCP-5493-B đã được phát hiện.

Cầu Seogang ngay trước Chiến dịch Seoul
Phụ lục 5493.01: Sau khi SCP-5493-B xuất hiện lần đầu tiên và vi phạm quản thúc ở Seoul, Hàn Quốc, một đội đặc nhiệm liên hợp giữa Tổ Chức và Liên minh Huyền bí Toàn cầu gồm hơn hai trăm đặc vụ đã đã tiến hành một chiến dịch nhằm quản thúc các vật thể trước khi chúng ra khỏi phạm vi thành phố Seoul, đuổi theo chúng qua cầu Seogang mới đóng cửa gần đây. Họ đã được bổ sung thêm ba trực thăng tấn công Apache và hai mươi chiếc Humvee. Do các cá thể SCP-5493-A trong mỗi vật thể SCP-5493-B đều rất quan trọng với chính phủ Hàn Quốc, tất cả các đặc vụ được lệnh chỉ sử dụng vũ lực chết người khi cần thiết, mục tiêu chính của chiến dịch chỉ là quản thúc.
Chiến dịch bắt đầu với việc các đặc vụ trong trực thăng và xe Humvee triển khai thuốc an thần Loại A1. Thuốc không có hiệu quả. Sau đó, lưới titan đã được triển khai nhằm vây bắt từng vật thể SCP-5493-B, nó cũng tỏ ra không hiệu quả khi một số vật thể SCP-5493-B đã phối hợp di chuyển với nhau để giải cứu các vật thể bị mắc kẹt, hoặc làm tan chảy lưới titan. Với các vật thể sắp đi đến cuối cầu Seogang, vũ lực chết người đã được cho phép. Tên lửa và vũ khí thông thường được sử dụng nhưng vô ích, bởi các vật thể SCP-5493-B sau khi bị hư hại sẽ tự tái tạo lại bản thân.
Do nguy cơ Bức Màn bị phá vỡ, chiến dịch Seoul đã bị hủy bỏ, các vật thể SCP-5493-B vẫn tiếp tục di chuyển khắp Seoul. Để chuẩn bị cho việc phong toả thông tin liên quan đến SCP-5493, phần lớn các khu vực của Seoul nằm trên đường đi của các vật thể SCP-5493-B đã được sơ tán, tất cả các trung tâm dân cư nằm trong lộ tuyến nói trên cũng đã được sơ tán. Những trung tâm dân cư này bao gồm các thành phố như Namyangju, Gapyeong, Chuncheon, Inje và Sokcho. Sau khi đến Sokcho, các vật thể bắt đầu di chuyển ra Biển Nhật Bản ở hướng đông bắc.
Với những sự kiện tương tự đang diễn ra ở các quốc gia bị ảnh hưởng khác, ưu tiên cao nhất bây giờ đã chuyển từ quản thúc sang kiềm chế thông tin và kiểm soát thiệt hại. Hiện tại, tất cả các vật thể SCP-5493-B được dự đoán đang di chuyển về phía Bờ Tây Hoa Kỳ.
Các cuộc gọi bắt đầu đến tới tấp ngay sau vụ việc ở Seoul.
“Hàn Quốc đang yêu cầu hỗ trợ kiểm soát thông tin.” Một người gọi đến.
“Chủ tịch nước Trung Quốc đang chờ máy!” Một người khác nói.
“Thưa bà, Tổng thống Phillippines đang gọi.” Nó xảy ra vào một tiếng trước.
“Ấn Độ báo rằng những khối cầu đang lăn qua New Delhi.” Chuyện này nghiêm trọng đây, khá gần nhà.
“Bà Đại diện, vài quốc gia được đồn là đang tìm đến các Thế lực Đáng lưu tâm thay vì chúng ta .” Thế là khá nguy hiểm.
Các cuộc gọi diễn ra liên tục, hết từ nguyên thủ quốc gia này đến nguyên thủ quốc gia khác yêu cầu hỗ trợ, hoặc thông tin, hoặc sự ưu tiên.
Aanya yêu Phòng ban Tiếp cận Công chúng, nhưng lạy Chúa, nó thật mệt mỏi. Đặc biệt là khi 54 quốc gia đột nhiên loạn xì ngầu cả lên vì các nhà lập pháp của họ đã biến thành những viên thịt bất tử.
Ba nước đã về phe Hỗn Kháng. Năm nước khác bắt đầu tìm đến Xà Thủ. Một số khác thậm chí còn đang định cắt tài trợ cho Tổ Chức và GOC - điều mà Aanya đang rất cố gắng để ngăn chặn.
Sau đó, trò chơi đổ lỗi xảy ra. Ở châu Á. Ở châu Âu. Châu Mỹ. Châu phi. Châu Đại Dương. Ở mỗi lục địa là một cuộc xung đột, một bất đồng, một sự cố ngoại giao nào đó cần được giải quyết.
Tất cả những gì bà có thể làm từ vị trí của mình là mỉm cười và vẫy tay, khéo léo điều hướng sự khắc nghiệt của ngoại giao quốc tể để tránh sự leo thang căng thẳng trên quy mô toàn cầu.
Ít nhất thì GOC cũng chịu hợp tác— đối tác của bà ở đó, Đại diện Bulsara, là một nhà ngoại giao rất chu đáo. Ông ấy đang làm tất cả để ngăn các cuộc xung đột bùng nổ.
Tạ ơn các vị thần vì những phước lành nhỏ nhoi ấy, Aanya tự nhủ.
Tuy nhiên, hai ngày qua đã để lại cho bà một lượng công việc khổng lồ - bà phải nhận các cuộc gọi cả ngày, phải xoa dịu những hiểu lầm và từ đó, xoa dịu những cái tôi bị tổn thương, buộc các nguyên thủ quốc gia phải thấu hiểu cho bà.
Bà đã không ngủ trong suốt bốn mươi tám giờ qua. Chưa từng có gì khiến bà căng thẳng đến vậy…. Thậm chí đầu những năm 2000 cũng không.
Luôn có một con cá lớn hơn, bà nghĩ. Người tiền nhiệm của bà từng nói vậy, đó là cách mà ông ấy đã vượt qua những cuộc tắm máu thời Chiến tranh Lạnh. Lúc này đây bà đang dần đồng ý với quan điểm đó của ông.
Thở dài vì kiệt sức, bà đặt điện thoại xuống. Tổng thống Mỹ đã nhận ra có những dị thể đang tồn tại ngay trong đất nước mình. Vào lúc này đây, những khối cầu đang điên cuồng chạy qua DC, chúng đã đủ to để đi đến… bất cứ đâu mà chúng muốn.
California, bà nghĩ, nhớ lại những gì Một đã nói trong một cuộc họp khẩn khác. Chúng đang hướng đến nơi nào đó ở California.
Sau đó, bà có một cuộc gọi đến - không phải từ điện thoại bàn, mà là từ chiếc smartphone cá nhân của bà.
Bà lập tức chộp lấy nó. Chỉ duy nhất một người trên thế giới có thể làm vậy.
Bà kéo biểu tượng cuộc gọi vào giữa, rồi một giọng đàn ông trang nghiêm cất lên chào bà.
“Chào đằng đó.” Bà nũng nịu bằng tiếng Hindi. Bà hy vọng sự mệt mỏi không thể hiện qua giọng nói của mình.
“Aanya Laghari. Thật vui khi được nghe giọng nói quyến rũ của em một lần nữa.” Rajesh nói, từ phía bên kia địa cầu. “Công việc đại diện của em xong chưa? Padma sắp về thăm nhà từ trường đại học. Nó muốn được gặp bà ngoại lắm rồi đấy.”
“Padma vào đại học rồi á? Ôi thần linh ơi, con bé lớn nhanh thật!” Aanya nói, trên mặt nở nụ cười ấm áp. “Nhưng buồn thật, em vẫn đang bận việc. Liên Hợp Quốc lúc nào cũng cần bảo vệ hoà bình.”
“New York thế nào?” Ông nói. “Họ vẫn đối xử tốt với em ở LHQ chứ?”
“Đương nhiên.” Bà cười. Ông ấy chưa bao giờ ngừng hỏi mấy câu như thế này.
“Anh cũng mong thế, nếu không họ sẽ phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Giáo sư Rajesh Laghari vĩ đại!” Giọng ông trầm hơn ở phần cuối, như thể ông là một siêu anh hùng. Nhưng bà vẫn yêu nó trong suốt bốn mươi năm kể từ khi họ kết hôn.
Bà cố nén cười. Chỉ có chồng bà mới có thể khiến bà cười được như vậy. "Lẽ ra anh nên cùng em nghiên cứu Khoa học Chính trị hồi chúng ta còn học đại học."
"Oh," Rajesh vừa nói vừa cười thầm. "Anh không đủ dũng cảm để làm chính trị đâu."
"Đó là một con đường mới." Bà trả lời. "Một bổ sung tốt cho-"
Đột nhiên, thư ký của bà gọi từ văn phòng của cô ấy. "Thưa bà, có chuyện này bà cần phải biết."
Bà đông cứng lại. Sao lại đúng lúc thế cơ chứ-
“Lại là công việc phải không?” Rajesh nói. Sự thất vọng trong lời ông khiến trái tim Aanya chùng xuống. “Cứ đi đi. Thế giới cần em. Nhất là bây giờ tình hình đang ngày một căng thẳng."
“Rajesh…” Aanya bắt đầu nói. “Sau chuyện này, em sẽ gọi lại cho anh, được chứ?”
“Tất nhiên rồi.”
“Em yêu anh.” Bà nói.
“Anh cũng yêu em.” Ông trả lời. “Ngủ ngon nhé vợ yêu.”
Rồi điện thoại phát ra âm thanh mà bà ghét nhất - bà phải tạm biệt khi vẫn còn rất nhiều điều muốn nói. Thật quá quắt. Thật bất công. Đường đường là một trong những người quyền lực nhất Tổ Chức thế nhưng bà thậm chí còn không có thời gian để-
Bà nghiến răng… và thở dài.
Bà đặt điện thoại xuống.
Aanya nhìn về phía thư kí. “Được rồi,” Bà nói. “Chuyện gì vậy, Leonor?”
Trò vui bắt đầu, bà rủa thầm.
Leonor im lặng một lúc.
Lồng ngực của Aanya trở nên nặng nề hơn. Bà không biết tại sao.
"Có chuyện gì vậy?" Bà hỏi một cách sốt ruột, cố kiềm chế sự sợ hãi trong giọng mình.
Tay bà run lên. Cô làm đéo gì mà lâu thế?
Thư ký của bà đáp lại vài giây sau đó.
“Chúng ta mới nhận được tin chiến tranh đã bùng nổ ở Châu Á và Châu Âu, thưa bà.” Leonor trả lời. Giọng cô run run. "Con số thương vong mới được chuyển đến. Ba trăm lính…"
Leonor hít một hơi. Aanya nghe thấy tiếng nức nở của cô.
"M-Mười ngàn dân thường. Tin tức được chuyển đến khi bà đang nói chuyện với tổng thống Mỹ."
Trái tim của Aanya ngay lập tức thắt lại.
Bà cần gọi cho Bulsara ở GOC ngay.
Các ngón tay của bà bóp chặt lấy chiếc điện thoại trên bàn. Em xin lỗi, Rajesh. bà nghĩ.
5/4/2020
5 tháng sau ngày công chiếu.

Phòng họp Hội đồng.
Phòng họp Hội đồng đang rất căng thẳng- bằng cách nào đó, nó thậm chí còn căng hơn nửa năm trước.
Đối với Aanya, sáu tháng vừa qua tưởng như là vô tận.
Chín trăm năm mươi nghìn người chết chỉ trong nửa năm. Hàng triệu người phải rời bỏ quê hương. Một số quốc gia đang trên bờ vực sụp đổ, một số khác nhiều hơn thì đang lao vào cuộc chiến tranh mà chỉ một số ít người muốn.
Bà thở dài. Tất cả được gây ra chỉ bởi một dị thể.
Bà cắn môi. Bây giờ nghĩ về nó cũng chả ích gì.
Một, một lần nữa, đang sắp xếp đống giấy tờ ở đầu bàn, sẵn sàng để tóm tắt về mọi thứ đã diễn ra trong sáu tháng qua.
Chỉ có ông, Aanya, Bright, và Clef trong phòng- bốn Giám sát viên trong một hội đồng mười ba người.
Những người còn lại sẽ dự cuộc họp từ nơi khác, họ đang gắng giảm thiểu hậu quả chính trị của các cuộc xung đột gần đây. Bold, Mười, đang công tác ở Trung Đông. Gears đang phối hợp với phần còn lại của GOC, cố gắng giúp đỡ một cơ quan đã bị cắt giảm quá nhiều. Maria thì hơi miễn cưỡng, bà đang giúp Phòng ban Thông tin Sai lệch triển khai các đợt cấp thuốc lú. Mann đang ở Hàn Quốc. Kiryu, O5-12, đang ở Brazil.
Aanya dụi mắt. Những quầng thâm bên dưới chúng ngày càng sâu hơn, đó là hậu quả của việc không ngủ quá ba tiếng một ngày trong suốt năm tháng. Bà nhận thức được rằng mình dường như đã già đi 5 tuổi- một rủi ro tất yếu khi làm công việc này.
Bà ngả người ra sau. Xương cốt của bà cảm thấy mệt mỏi hơn bao giờ hết. Lưng bà như bị gãy nát bởi áp lực.
Bright, ít nhất là trong cơ thể hiện tại của ông, dường như cũng cảm nhận được nó- Phòng ban Nhân sự gần đây cũng không khá hơn Phòng ban Tiếp cận Công chúng là bao. Sự bực bội thường xuyên trên khuôn mặt ông đã được thay bằng vẻ mệt mỏi, một vẻ mệt mỏi mà Aanya xem là dấu hiệu xấu. Bright chưa bao giờ không tức giận.
Clef đang nhắm mắt. Aanya nghi rằng ông ta thực sự đang ngủ, nhưng Clef vừa bay đến để giải quyết hậu quả từ một "cuộc tấn công" đặc biệt tồi tệ của mấy quả cầu thịt ở LA- chúng là những quả cuối cùng lăn đến từ Đông Nam Á. Ông ta cần được nghỉ ngơi.
Nhưng trong số họ, người già nhất là Một- một nhân vật đáng kính ở tuổi bảy mươi chín, ông dường như đã già đi thêm mười tuổi chỉ để xoay sở cho Tổ Chức. Các nếp nhăn trên gương mặt ông đã sâu hơn nhiều so với lần cuối Aanya gặp ông cách đây 4 tháng, còn mái tóc ông thì bạc trắng hoàn toàn. Ông đang sắp xếp các tờ giấy bằng cánh tay yếu ớt và xương xẩu của mình.
Một ho. "Được rồi, cuộc họp bắt đầu." Sự cá tính trong giọng ông đã giảm đi nhiều.
Từng Giám sát viên chán nản ngồi dậy.
Một cầm điều khiển ở bên cạnh lên, bật màn hình đang hiển thị logo tĩnh của Tổ chức.
“Tôi biết các bạn đã trải nghiệm rất nhiều suốt năm tháng qua,” Một nói, đi kèm là một nụ cười nhẹ như ruồi. “Nhưng bây giờ, chúng ta hãy điểm lại mọi chuyện đã xảy ra trong… quãng thời gian chết tiệt đó.” Ông nhìn tất cả bọn họ. “Bắt đầu nào.”
Trang slide trên màn hình chuyển sang một hình ảnh quen thuộc - đó là những khối cầu thịt đang di chuyển lần đầu tiên tại Seoul.
"Mọi chuyện bắt đầu từ việc những khối- các vật thể 5493-B băng qua biên giới quốc gia, tàn phá dữ dội cơ sở vật chất và buộc chính phủ các nước cần tìm ai đó để chịu trách nghiệm cho 'các cuộc tấn công khủng bố'."
Ông mím môi. "Và họ đã làm thế thật."
Ông nhìn thẳng về phía Aanya. “Dù chúng ta đã cố gắng hết sức để kiềm chế hậu quả, nhưng các chính phủ không biết về sự liên quan của Tổ Chức lại muốn ai đó phải trả giá. Với nhiều nước…" Ông hít một hơi. "…đó là hàng xóm của họ. Trong vòng hai tháng, căng thẳng toàn cầu đã đạt mức cao nhất mọi thời đại. Các cuộc chiến bắt đầu. Những mâu thuẫn cũ được khơi lại.”
Ông nở một nụ cười buồn. Nó phát ra một cách nghẹt thở và yếu ớt. "Và chúng ta hoàn toàn bất lực trước nó."
Bright thở dài cam chịu. Clef chỉ biết ngồi im lặng.
Một lắc đầu ngán ngẩm. “Chúa ơi, chúng ta đáng lẽ đã quản thúc được nó.” Giọng ông trầm xuống và trở nên khàn khàn. Ông lại ho. “Sau đó, GOC bắt đầu quá trình mà cuối cùng sẽ dẫn đến sự suy yếu của họ. Họ cực lực phản đối việc sử dụng sự tàn phá do khủng bố gây ra để làm cái cớ gây chiến tranh, nên họ là người đầu tiên bị ăn gậy”
Ông chỉ biết cười một cách mệt mỏi. “Chúng ta cũng bị ảnh hưởng, Tổ Chức đã mất ba mươi phần trăm thu nhập trong vòng hai tháng kể từ khi sự cố bắt đầu. Đó là sự hỗn loạn từ đầu đến cuối, đẩy Tổ Chức chúng ta đến cực hạn."
Sau đó, ông nhún vai.
“Nhưng… chúng ta đã thắng. Bức Màn vẫn nguyên vẹn, dù dị thể vẫn ở rất gần với công chúng, các vật thể 5493-B cuối cùng đã lên đường đến đích vào sáng nay, đúng vào ngày 4 tháng 5.” Đôi mắt xanh lục nhạt của ông đảo qua họ. Ông đã mỉm cười, nhưng nó không có vẻ gì là hạnh phúc. "Và chính lúc đó tôi đã biết lý do tại sao tất cả những chuyện này lại xảy ra."
Aanya khoanh tay. Ít nhất thì họ cũng không ngạc nhiên- họ đều đã xem đoạn phim của sáng hôm đó.
Một chuyển sang một slide khác hiển thị đích đến mà các vật thể SCP-5493-B đang tìm kiếm- một điền trang rộng lớn ngay bên ngoài Nicasio, California, nơi từng là chỗ làm việc của một nhà làm phim đáng kính, giờ đây nó là chốn tụ tập của những thứ đã khiến họ vật vã suốt năm tháng qua. Hàng nghìn khối cầu với đủ mọi hình dạng và kích cỡ đang tập trung quanh khu nhà chính của điền trang, chờ đợi những người anh em cuối cùng của chúng đến chung vui.

Điền trang Skywalker.
“Tại đây, Điển trang Skywalker, chúng ta đã biết được ý nghĩa đằng sau mọi đau khổ mà mình phải chịu đựng suốt thời gian qua. Bức ảnh này được chụp vào sáng nay.”
Ông chuyển sang trang slide tiếp theo, chiếu một đoạn video về những khối cầu đang tập trung bên ngoài khu nhà chính. Chúng là những khối cầu xác thịt đầy ghê tởm, dùng tay và chân để đẩy mình về phía trước- Aanya mãi vẫn chưa quen với cảnh tượng đó. Phải lăn lộn suốt nhiều tháng tháng, những cá nhân trong khối cầu đã mất sạch quần áo và hình dáng ban đầu của mình, thay vào đó, họ đã biến thành một quả bóng thịt không hơn không kém. Chỉ riêng việc đó đã làm tăng thêm độ phi lý và bệnh hoạn của chúng.
Một tiếp tục. “Video này được quay lại chỉ vài giờ trước. Như các bạn có thể thấy, những vật thể 5493-B đã đột ngột dừng lại bên ngoài đích đến của chúng. Nếu các bạn xem kỹ…”
Trước mắt Aanya, những khối cầu bắt đầu thay đổi màu sắc và thành phần, tự biến chúng từ những khối thịt thành những phần má, tóc và mỡ. Năm mươi khối biến thành nhãn cầu. Hơn một trăm biến thành một cái lưỡi. Khi tất cả đã xong, chúng bắt đầu xếp chồng lên nhau, tạo thành một cái cổ để làm chỗ bám. Những khối cầu khác leo lên phần đỉnh với tứ chi làm từ tóc, mỡ, xương, cơ hoặc da, dần dần hoàn thiện dáng người mà chúng muốn tạo. Trong lúc đó, Aanya có thể nghe thấy những tiếng rên la trong đau đớn, giống với những gì mà bà đã nghe thấy cách đây vài tháng. Bà tự hỏi liệu đó có phải là của những người từng là một phần của chúng hay không.
Chẳng bao lâu sau, một cái cằm được hình thành, sau đó là môi dưới, rồi phần còn lại của môi trên. Tiếp đó, xương hàm lộ diện, rồi má, mũi và tai. Các nếp nhăn bắt đầu hình thành trên da của nhân vật, chúng ngày càng sâu hơn khi nhiều khối cầu bắt đầu lấp đầy các khoảng trống. Nhãn cầu được lắp vào chỗ ngay sau đó, tiếp đến là phần còn lại của trán.
Sau hai mươi phút, phần còn lại của mái tóc nhân vật đã được hoàn thành, bàn tay được tạo từ những khối cầu của nó thì có thể gắn chặt với nhau một cách kì diệu. Thật lố bịch, điều này đã khiến Aanya bật cười đầy phẫn nộ ngay lần đầu tiên bà xem nó.
Nhưng bây giờ, bà chỉ thấy trống rỗng.
21 phút sau khi bắt đầu, kiệt tác của những khối cầu đã hoàn thành- đó là một bức tượng bán thân hoàn hảo của Ian MacDiarmid trong vai Thủ tướng Palpatine, ông ta đang mỉm cười đầy xấu xa. Khi khuôn mặt ông ta di chuyển, các khối cầu tạo nên nó chuyển động theo trong một bản hoà ca hoàn hảo, khiến khuôn mặt của nhân vật trông như thể nó được tạo ra từ những bông hoa trên đồng cỏ lộng gió.
Aanya muốn cười.
Nhưng bà không thể.
“TAO LÀ THƯỢNG VIỆN.” Bản sao của Palpatine nói, các khối cầu đồng loạt di chuyển mỗi khi ông ta cất lời. “TAO LÀ THƯỢNG VIỆN CỦA 54 QUỐC GIA TRÊN THẾ GIỚI, VÀ TAO CHỈ MUỐN NÓI RẰNG, BỘ BA PHẦN HẬU TRUYỆN THẬT XÀM XÍ.”
Aanya nhìn xung quanh, quan sát phản ứng từ các đồng nghiệp O5 của bà khi họ ngồi trong im lặng. Tất cả họ đều đã xem đoạn phim này trước đó.
Bản sao của Palpatine tiếp tục bùng nổ. “SỰ TRỖI DẬY CỦA SKYWALKER THẬT RÁC RƯỞI. CHÚNG TA HÃY QUAY VỀ VỚI THỜI HOÀNG KIM CỦA NỀN DÂN CHỦ TRONG STAR WARS, NHỮNG PHẦN PHIM NGUYÊN BẢN!”
Palpatine mỉm cười đầy độc ác, như thể những gì ông ta nói không phải trả giá bằng sinh mạng của hàng nghìn người.
“HÔM NAY, GEORGE LUCAS, MÀY SẼ HIỂU ĐƯỢC CẢM GIÁC CỦA TAO KHI PHẢI XEM BỘ PHIM KHỐN NẠN ĐÓ! NGAY CẢ NHỮNG VỊ THẦN XẤU XA NHẤT CŨNG CẢM THẤY THẤT VỌNG VỀ MÀY. TAO YÊU NỀN DÂN CHỦ! TAO YÊU NỀN CỘNG HOÀ! NHỮNG GÌ MÀ MÀY ĐÃ CHO PHÉP LÀM LÀ MỘT TỘI ÁC.”
Đột nhiên, người ta có thể nghe thấy âm thanh của những tràng vỗ tay lớn từ bản sao, nó như thể một sân vận động của các khối cầu đang tự vỗ tay cho chính sự kinh tởm của chúng. Khi chúng làm vậy, bản sao của Palpatine cười lớn, lông mày của ông ta như được vẽ lên để bắt chước biểu hiện của con người.
Sau đó, ông ta nói những lời cuối.
“ĐƯỢC LẮM, GEORGE LUCAS, THẰNG KHỐN PHẢN BỘI. CẦU CHO THẦN LỰC ĐÉO Ở BÊN MÀY, THẰNG CHÓ ĐẺ.”
Vào lúc này, các khối cầu ngay lập tức đổ ập xuống đất, ré lên thảm thiết như chúng đã luôn làm.
Sự im lặng bao trùm phòng họp Hội đồng.
Sau một lúc, Aanya Laghari, O5-13, chỉ biết cười. Nối tiếp bà là Một. Rồi đến Bright. Rồi đến Clef.
Nó thật lố bịch, một dấu hiệu cho thấy sự tàn khốc của vũ trụ, một lời chế giễu đến tất cả những gì họ đã làm trong năm tháng qua.
Tiếng cười của họ vang vọng khắp căn phòng, làm nổi bật từng dự án tốn kém, từng mạng sống mà họ đã phung phí chỉ để theo đuổi một trò đùa tàn nhẫn.
Ngày hôm đó, tất cả những gì hội đồng O5 có thể làm chỉ là cười.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Vâng, nó là như vậy đấy.
.
.
Tôi điên thật nhỉ? Xin thứ lỗi. Nhưng tôi không thể không làm gì được.
.
.
.
.
.
.
Nhưng này, địt mợ Lucas.