
Những đối tượng bị lây nhiễm bởi 610 cùng với đó là môi trường xung quanh bị biến đổi. Hình ảnh thu được bao gồm một sinh vật sống đã bị lây nhiễm, một vật thể đã trải qua biến đổi, một thể sống không phải con người đã bị lây nhiễm và một số đối tượng nhiễm bệnh không xác định.
Mã vật thể: SCP-610
Phân loại: Keter
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: Do tính chất rộng lớn của khu vực bị “lây nhiễm” bởi SCP-610, việc khống chế là bất khả thi. Cô lập toàn bộ khu vực được chứng minh là mang lại hiệu quả cao hơn nhiều, và đã được Chính phủ Nga cấp phép để thiết lập một vành đai phong tỏa nhằm ngăn chặn thường dân tiến vào những khu vực này, dưới vỏ bọc là khu vực hoạt động quân sự.
Nếu phát hiện bất kỳ thể sống nào thể hiện dấu hiệu bị nhiễm SCP-610 gần khu vực phong tỏa, các giao thức cần thiết sẽ được triển khai, bao gồm tấn công tầm xa bằng vũ khí hạng nhẹ cho đến khi đối tượng bất động, sau đó tiến hành sử dụng vũ khí và các loại đạn gây cháy để thiêu hủy từ khoảng cách càng xa càng tốt. Bất kỳ sinh vật nào có tiếp xúc vật lý với một thể sống nhiễm SCP-610 đều bị xét trừ khử, sẽ bị tiêu diệt và thiêu hủy ngay lập tức. Bất kỳ cá nhân nào đến gần trong phạm vi ba mét từ sinh thể nhiễm SCP-610 sẽ phải rút lui khỏi khu vực ngay lập tức, bị cách ly hoàn toàn khỏi đội của họ, và chỉ được sử dụng các kỹ thuật thao tác từ xa để khám nghiệm y tế và xác định xem đối tượng có bị lây nhiễm hay không, và các đối sách thích hợp sẽ được tiến hành dựa theo kết quả của xét nghiệm này.
Cho đến thời điểm hiện tại, các tác nhân lây nhiễm của SCP-610 dường như chỉ tập trung vào việc tiếp xúc vật lý. Các máy bay trinh thám không người lái vận hành bên trong các khu vực lây nhiễm nặng đã mang về mẫu không khí chứa đựng các chất hạt nhỏ, mà khi cho tiếp xúc với các hợp chất hữu cơ sẽ dẫn đến kết quả là sự lây lan của SCP-610. Kết quả của vài thử nghiệm đặc thù chỉ ra hầu hết triệu chứng sẽ xuất hiện sau vài ngày hoặc sẽ không xuất hiện, trừ trường hợp tiếp xúc trực tiếp với các mô hở của gan hoặc phổi. Những thí nghiệm đặc thù này cho thấy một tốc độ tăng trưởng liên tục đến mức cần phải thiêu hủy hoàn toàn môi trường thử nghiệm trước hai mươi bốn tiếng sau lần phơi nhiễm đầu, mà thậm chí đã xảy ra một tai nạn kéo dài hai tiếng dẫn đến nguy cơ hủy hoại cả cơ sở. Nhận thấy sự tăng trưởng liên tục này chỉ xảy ra trên các chất hữu cơ tồn tại bên ngoài cơ thể người, nên hình thức lây nhiễm này gần đây được cho là ít đáng quan ngại.
Những tính chất bất thường này làm dấy lên một loạt câu hỏi liên quan đến tính khả thi về nguồn gốc của sự lây nhiễm có liên hệ đến sự thất bại của [DỮ LIỆU BỊ XÓA]. Giao thức quản thúc hiện tại vẫn là chính sách dùng chiến thuật tiêu thổ, và những thông số lây nhiễm qua nước và không khí cũng không có gì đáng quan ngại ngoại trừ những biến đổi mang tính tình huống xảy ra trong khu vực.
Mô tả: Những báo cáo ban đầu về SCP-610 được Chính phủ Nga trực tiếp gửi đến thông qua các kênh tuyệt mật. Những báo cáo này tập trung chủ yếu về việc mất tích của nhiều nông dân trong khu vực, và không hề được nhận ra đến khi cảnh sát địa phương, theo sau đó là cảnh sát khu vực, cho đến cuối cùng là một đặc vụ được điều động bởi chính quyền đều không báo cáo về trong suốt 72 giờ đồng hồ. Một lực lượng quân sự nhỏ được điều đến khu vực và nhanh chóng rút lui, tại thời điểm này, Tổ Chức đã được liên hệ để tiến hành điều tra.
Khu vực nhiễm SCP-610 nằm gần Hồ Baikal ở phía Nam Siberia. Khu vực lây nhiễm được đánh dấu trên một bản đồ được cung cấp cho Tổ Chức tại đây. Phạm vi quản thúc được đánh dấu màu xanh dương bao bọc xung quanh các khu vực nhiễm bệnh, và cho đến nay vẫn chưa có thêm khu vực nào được ghi nhận. Việc xâm nhập vào khu vực cần phải được báo cáo trước khi tiến hành, cần phải được cập nhật thông tin trong suốt quá trình khảo sát, và giải trình ngay lập tức tức sau khi quay về.
SCP-610 là một bệnh da liễu truyền nhiễm với các triệu chứng lâm sàng bao gồm phát ban, ngứa ngáy và tăng dần mức độ mẫn cảm của da. Trong vòng 3 giờ dịch bệnh sẽ gây ra những vết xước trông giống vết sẹo lồi lớn, hình thành trên ngực và các vùng cách tay, sau đó lan xuống lưng và chân trong vòng một giờ, và bao bọc hoàn toàn nạn nhân trong vòng 5 giờ. Việc tiếp xúc với nhiệt độ cao làm tăng mạnh tốc độ lan nhiễm của dịch bệnh, và đã được ghi nhận trường hợp quá trình nhiễm bệnh toàn phần xảy ra chỉ trong vòng 5 phút.
Sau khi quá trình nhiễm bệnh toàn phần xảy ra, các chức năng sống của nạn nhân sẽ tạm dừng trong xấp xỉ 3 phút, sau đó sẽ tái khởi động với tần suất hoạt động gấp từ 2 đến 3 lần một con người bình thường. Theo sau việc này, những mô sẹo lồi trên nạn nhân sẽ bắt đầu tự di chuyển và tăng trưởng với tốc độ nhanh chóng. Những đặc điểm nhận dạng của một con người bình thường bắt đầu biến mất ở thời điểm này dưới tác động của bệnh, và các hướng phát triển biến dị xảy ra phần lớn đều là ngẫu nhiên. Các đối tượng được theo dõi ở giai đoạn nhiễm bệnh này được ghi nhận đã mọc thêm ba, hay nhiều hơn một loại chi như tay hoặc chân, phần đầu sẽ trở nên biến dạng, như bị kéo dài hay phình to ra, nhiều phần trên cơ thể nạn nhân sẽ bị nứt toác và từ đó mọc thêm các chi mới bằng thịt. Giai đoạn này kéo dài bao lâu vẫn chưa được xác định, và không phải tất cả các đối tượng nhiễm bệnh đều tiến triển đến giai đoạn tiếp theo.
Dưới một vài điều kiện chưa rõ, một cá nhân nhiễm bệnh sẽ ngừng di chuyển và tự đặt bản thân ở một nơi đối tượng cho là phù hợp, và bắt đầu bám rễ. Những phần thịt mọc ra từ nạn nhân sẽ bắt đầu lan rộng ra mọi vật thể xung quanh và hấp thụ chúng. Những vật thể này không có khả năng lây nhiễm như sinh vật, tuy nhiên, ảnh hưởng của việc tiếp xúc kéo dài đối với những vật thể này sẽ được ghi lại sau trong tài liệu này. Hành vi này được cho là để tạo ra một môi trường hòa hợp để các đối tượng nhiễm bệnh khác tiếp tục tăng trưởng.
Việc sử dụng nhân viên để quan sát đời sống của các đối tượng nhiễm SCP-610 là bất khả thi. Những đối tượng nhiễm bệnh sẽ lập tức tìm kiếm sự giúp đỡ do bản năng tự nhiên của con người, dẫn đến vô tình gây lây nhiễm. Đối tượng nhiễm bệnh phát triển qua giai đoạn mô sẹo sẽ trở nên hung hãn và tích cực tìm cách lây nhiễm cho bất kỳ ai tiếp cận trong một phạm vi chưa xác định. Vấn đề đã được xác minh nếu một đối tượng nhiễm bệnh có thị lực nhìn thấy một người khỏe mạnh, đối tượng sẽ di chuyển đến người đó. Nếu đối tượng nhiễm bệnh mất đi thị lực, khoảng cách xấp xỉ 30 mét được cho là khoảng cách an toàn.
Việc quan sát các khu ngụ cư của những đối tượng nhiễm SCP-610 đã được tiến hành, sử dụng các biện pháp nhân tạo như các loại robot điều khiển từ xa. Dữ liệu trả về từ những khảo sát này, kèm theo bản chất hung hãn rõ rệt của đối tượng bị nhiễm trong việc cố gắng phát tán mầm bệnh, đã dẫn đến kết quả là việc xếp phân loại Keter. Tuy nhiên, miễn vẫn giữ cho khu vực lây nhiễm nội bất xuất, ngoại bất nhập, thì mối nguy hiểm có thể được xem là đã được vô hiệu hóa. Điều đáng bận tâm là trong quá trình thực địa, đã phát hiện ra các hệ thống hang động nằm bên dưới những khu ngụ cư bị nhiễm bệnh, và nỗ lực cử nghiên cứu viên vào những khu vực này hiện đang được tiến hành.
Nhật ký Thực địa:
SCP-610-L1 - Một chiếc xe nhỏ điều khiển từ xa được gửi vào Khu A để định vị những nhân viên mất tích.
SCP-610-L2 - Vài nhân viên Cấp-D bị nhiễm bệnh được gửi vào Khu C kèm theo thiết bị ghi hình.
SCP-610-L3 - Phát hiện ban đầu về lối vào đường hầm tại Khu A.
SCP-610-L4 - Khảo sát các đường hầm dưới Khu A bằng phương tiện tự hành.
SCP-610-L5 - Sử dụng nhân viên khảo sát đường hầm ở Khu A.
Báo cáo thực địa sau đây chỉ dành cho Nhân viên Cấp-A hoặc cao hơn. Nhân viên không có thẩm quyền bị cấm tiếp cận hồ sơ này, nếu không sẽ bị xét vi phạm các điều khoản của Tổ chức và xâm hại đến luật pháp quốc tế.
SCP-610-L6 - Báo cáo thực địa Chiến dịch "Điểm Nguồn".