Đêm Open Mic tại Stacker's THURSDAYS 10:00pm
Sân khấu vẫy gọi. Samuel không biết mình đang ở đâu nhưng trái tim anh dừng như đang muốn vỡ tung ra.
Anh chọn một cây guitar đơn độc. Nó cảm thấy thật thoải mái trong hai tay anh. Micrô vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi.
"Tôi xin được hát bài này bằng chính giọng của mình."
Anh có thể đi đâu?
Vẫn đang kẹt lại trong ác mộng của mình
Anh đang ở nơi đâu?
Thường hay tìm thấy em trong tâm trí mình
Thường xuyên suy nghĩ
Có thể không bao giờ thức giấc
Nhưng anh có thể nghe thấy em đang hát ở nơi kia
Em sẽ làm gì khi trời mưa?
Em sẽ làm gì khi thấy vì sao rơi xuống?
Nghe thấy giọng của em là một kí ức buồn vui
Anh chỉ muốn thức dậy vì
Anh không thể ngừng mơ
Anh không thể ngừng mơ
Anh không thể ngừng lên kế hoạch trốn thoát
Anh không thể ngừng nghĩ
Anh không thể ngừng nghe
Anh không thể dừng lại
Anh không thể ngừng phạm phải những lỗi lầm ấy
Cây đàn rơi xuống sàn.
Sân khấu lại một lần nữa trống vắng.
Mircô đang chờ đợi người khác.
Cho tới tuần sau.