Họ Sẽ Vứt Bỏ Chúng Ta Với Một Trái Đất Lay Chuyển


đánh giá: +4+x
Từ bài báo của Bernard Fall "Công Nghệ Mới và một Chiến Lược Thông Thường tại Việt-Nam ," xuất bản vào ngày 28 tháng 12, 1966.

Một cuộc chiến dữ dội đã nổ ra ở phía xa của McNamara’s Plaza ngay khi tôi vừa ngồi xuống để phỏng vấn Tướng Roland. Ngay cả ở khoảng cách này chúng tôi cũng có thể nghe thấy tiếng kêu "tạch tạch" của súng máy nổ bùng lên trước khi bị nhấn chìm bởi các bộ binh súng hạng nặng gần đó. Tiếng đạn pháo nổ vang dội vào buổi sáng mù mịt sương, làm rung chuyển tất cả các cửa sổ ở trung tâm thành phố Sài Gòn nhưng không thể làm nao núng đạo quân mặc quân phục hoàn hảo của tôi.

Tướng Roland là một phần của thế hệ lính mới của Mỹ, một cựu binh tại Hàn Quốc được sử dụng để theo một trong những khía cạnh nhạy cảm nhất của sự leo thang trong chiến tranh của Lyndon Johnson. Vạm vỡ, cao to, ông ấy mang trong mình một khí sắc cộc cằn, gần như là cứng đầu; vẻ bề ngoài không chính thức này che giấu một tâm trí lanh lợi và niềm tin mạnh mẽ vào tính tất yếu chiến thắng của Mỹ — nếu họ có trong tay những công cụ phù hợp.

Chúng tôi đã gặp nhau để thảo luận về thế hệ mới nhất của lính “Những Tài Năng Đặc Biệt” mà gần đây, xuất hiện lần đầu tiên trước công chúng thu hút những người còn lại tại trung tâm tin tức của Quân đội theo đuổi để mang sự giải quyết đối với Chiến tranh Đông Dương mười chín năm tuổi . Tình trạng chiến tranh hiện tại, một lượng lớn quân Việt Cộng phục kích các tuyến phòng thủ bên ngoài thành phố, là một nền tảng không được lên kế hoạch cho cuộc gặp gỡ, nhưng vị tướng đã cự tuyệt bị ngăn cản bởi các sự gián đoạn đánh gõ, và bị kẹt chặt trong một vụ nổ đặc biệt quan trọng làm nhiên liệu cho một tiếp tuyến.

“Tất cả những thứ anh nghe thấy ngoài kia,” ông nói, chỉ tay hướng về phía những tiếng nổ xa cách, “là của chúng tôi. Máy bay của chúng tôi tìm mọi phát đại bác quân Việt được đưa vào trong khoảng hai mươi dặm của Sài Gòn và đập nát nó. Trong khi đó, pháo hạng nặng của bọn tôi tạo ra hỏa lực trên mỗi dặm vuông nhiều hơn bất kỳ đội quân nào khác trong lịch sử. Chúng tôi hoàn toàn có ưu thế về vũ khí so với Việt Minh.” Ông dừng lại, gõ ngón tay trên bàn. “Những gì bọn tôi chưa có là một phương kế được nhận thực để hạ gục người Việt trong các địa đạo và xuyên qua cánh rừng. Ít nhất, cho tới bây giờ.”

Sự tin chắc của vị tướng này hoàn toàn không thuyết phục. Các chính quyền trước đây đã đưa ra các tuyên bố đột phá tương tự về các trận chọc thủng phòng tuyến dứt khoát tương đương. Không phải hai năm trước đây, một lượng lớn các chất làm rụng lá tối tân đã được nhằm phá hủy nơi ẩn nấp trong rừng của quân thù với nồng độ cô đặc kinh khủng để tạo ra một "đai trắng phòng lửa" xung quanh thủ đô Việt Nam. Kết quả các vùng đất của sự tàn phá, tám dặm bắt chéo và gần như kéo dài bốn mươi dặm, mang tên McNamara’s Plaza trong sự nghi ngờ về ông tổ của nó.

Thậm chí một vũ khí kì diệu còn sớm hơn hứa hẹn sẽ chấm dứt mối đe dọa của các tổ hợp địa đạo Việt Cộng. Phần lớn được tạo thành từ một loạt các cọc được xây dựng đặc biệt, khi được kích hoạt, sẽ gửi các sóng rung động lớn xuyên qua mặt đất để làm lay động mọi hố đào bí mật thành từng mảnh. Hệ thống này tỏ ra hiệu quả hơn rất nhiều trong việc phá vỡ những con đường bê tông mà các lực lượng phương Tây ỷ vào hơn là làm sập các đường hầm địa đạo sâu của kẻ thù.

Tướng Roland rũ bỏ những so sánh với các thử nghiệm trước đó một cách khó chịu. “Tất cả những gì anh nói đều xuất phát cùng một thời kỳ, cùng một tư duy. Một tư duy thất bại mà quân đội đặt đằng sau nó.”

“Thời đại này các hoạt động của chúng tôi bị chi phối bởi khả năng cơ động của chúng ta, một khả năng cơ động mà kẻ thù hoàn toàn không có. Mười một năm trước, người Pháp có một trăm sáu mươi bảy máy bay để phục vụ nhu cầu của toàn bộ Đông Dương. Ngày nay, chúng tôi gửi rất nhiều máy bay cho một nhiệm vụ duy nhất,” ông nói, giọng đầm ấm với chủ đề của mình. “Đội kỵ binh trên không của chúng tôi đáp lại với các cuộc xâm lược của Cộng sản trước khi họ có thể rút lui, và các chàng trai trong Những Tài Năng Đặc Biệt nói trước những cuộc tấn công bất ngờ ấy dần trở nên xác thực hơn bao giờ hết.”

Thông tin chi tiết về phần đơn vị Những Tài Năng Đặc Biệt, hoặc “Quang Phổ” cực kỳ khó có thể xuất hiện, nhưng bất kỳ tay Đông Dương cũ nào cũng biết rằng đề cập đến chức năng tình báo của họ thì viên Tướng cũng đều báo cáo không đúng phạm vi các hoạt động của họ trên mặt trận. Không nghi ngờ gì nữa rằng những người đàn ông của đơn vị Đại Đội Độc Lập Đặc Biệt 388th sẽ không nhận ra đặc tính hoạt động của họ trong phần mô tả hạn chế đó.

“Những Tài Năng Đặc Biệt mang đến cho chúng tôi một sự chính xác đáng kinh ngạc,” Roland tiếp tục, “và sự chính xác đó có ý nghĩa gì đối với người dân Việt Nam là an ninh, đơn giản và dễ hiểu. An toàn từ sự đe dọa của Cộng Sản, an toàn từ sự bóp nặn của Cộng Sản…”


Thư tay từ Bernard Fall gửi cho vợ, ngày 11 tháng 2, 1967.

Dorothy yêu dấu của anh,

Có một cuộc chiến hoàn toàn mới ở đây, một kiểu hình chiến tranh mới, nặng tính công nghiệp và không thể làm dịu được. Cỗ máy chiến tranh của người Mĩ đã trở nên không thể nhận ra được.

Ngoài những cánh rừng đàn bà với móng vuốt gấu săn Việt Cộng qua các đường hầm của họ trong nhiều giờ trước khi trồi lên. Các đặc công trên không trong các cuộc tuần tra liên quân mang theo vũ khí làm vôi hóa mục tiêu của họ trong chớp mắt. Các ngôi làng bị nghi ngờ bảo vệ cho kẻ thù chìm đắm trong bom napalm, dồn lại nó thành một đống lửa chuyển động và chờ những người sống sót thoát khỏi chỗ trú trước khi bùng cháy trở lại sự sống.

Tuyên bố của chính phủ là “những tài năng đặc biệt” đại diện cho sự tiến bộ tự nhiên của bất kỳ ngành khoa học được biết đến hoàn toàn là sai lầm. Có lẽ không có sự giải thích nào cho những điều này là khả thi.

Chính phủ của chúng ta đã chọn chống lại niềm tin của cả một dân tộc bằng sự bạo lực khó hiểu vì họ hoàn toàn không thể đưa ra bất kỳ sự thay thế nào cho Cộng sản nhưng nghèo đói và mục nát hơn. Khắp mọi nơi sự khinh miệt tuyệt đối bè phái Sài Gòn đối với người dân Việt Nam là điều hoàn toàn dễ hiểu.

Trong mười hai năm anh đã nghiên cứu về các cuộc xung đột tại Việt Nam và đã viết ra và cảnh báo. Anh sợ rằng không còn gì anh có thể làm ở đây, ngoại trừ trở về nhà, và kể với thế giới những gì họ đã làm. Anh không biết liệu họ có cho phép anh làm vậy không nữa.

Gửi tình yêu của anh tới con gái của chúng ta. Em là cả thế giới đối với anh. Anh sẽ về bên em sớm thôi.

BF


Bernard Fall biến mất vào ngày 21 tháng 12 năm 1967, khi đang bay tác chiến cùng với một đại đội Thủy quân Lục chiến tại vùng chiến tranh Việt Nam, còn được biết đến với cái tên là "Con Đường Không Niềm Vui." Số phận lá thư cuối cùng của ông hiện chưa rõ.

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License