Thơ Lạc Vận


đánh giá: +13+x

RÊN

Một sinh linh khi vừa mới chào đời
Cất tiếng kêu và khóc lóc hụt hơi
Có vẻ như nó vẫn còn quá yếu
Giữa bóng tối chật chội đầy chơi vơi.

Anh chị em, chúng nằm ở mọi nơi
Chen chúc nhau, kêu gào khóc không thôi
Vì không mẹ, nên chẳng ai dạy chúng
Cách thoát ra khỏi cái ống tối tăm.

Chúng ngu ngơ, lúc bò lúc lại nằm
Mọi chuyện đảo xoay vần thêm rối rắm
Khi chúng biết khám phá và biết đi
Chúng rời đó mà chẳng chuẩn bị gì
Những cơn mơ lúc xa xôi kì dị
Lúc muộn màng lúc đau khổ sinh ly.

Một thai nhi dần dần ngủ thiếp đi
Trong nỗi đau rồi chẳng hề mở mắt
Ngọn lửa hồn le lói chợt vụt tắt
Giữa bóng đêm hiu hắt đầy thầm thì.


TREO CỔ

Ông vua bị treo cổ
Hoang tàn một nấm mộ
Chẳng kịp lời trăn trối
Lặng yên mãi đơn côi.

Mộ vua ở trên đồi
Lũ quạ chẳng nóng vội
Đậu trên, và cười thôi
Đợi cuộc vui ập tới.

Và đợi cho đến khi….

Cả vương quốc hấp hối
Máu đỏ, hoá sông trôi
Ai - ai là kẻ gây tội?
Đã không thể vãn hồi….

Cuối cùng….

Lão vương mệnh đã thôi
Giờ lão là con rối
Và một món đồ chơi
Của ác thần gian dối.

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License