Xác Thịt Giao Phối

đánh giá: +5+x

Kẻ tôi yêu mang nét đẹp hoang sơ
Từ khi những áng văn thơ chưa sinh thời
Tôi đã thấy, thấy nét đẹp trần trụi
Người yêu tôi, ngài không vương trần bụi

Người tôi yêu là một thứ nhu mì,
Những con mắt, như muốn hoại tử đi
Nổ vỡ ra, nhưng những chùm nho tím
Hương ngọt ngào, như tinh dịch thấm kín
Một nụ hôn, qua lớp vảy bóng mịn
Thổi bùng lên dục vọng khi mùa chín
Những xúc tu, như nắn bóp con tim

Thật mãnh liệt, và khó kìm rên rỉ.
Khi miệng tôi, thỏa đầy một khúc thịt
Tràn qua lưỡi, và cổ họng câm nín
Trào một hơi, làm tâm trí xa vời

Đâm xuyên tôi một cảm giác chơi vơi
Khiến thân tôi dần trở nên khêu gợi.
Tiếng giao nhịp, dồn dập muốn đứt hơi
Nước tuôn ra, khiến tôi muốn kêu trời

Hơi thở gấp, đê mê và quằn quại
Khắp người tôi, một mãnh cảm tê dại
Khi hai thứ, cùng một nhịp ân ái
Trong vòng tay, là một cặp trống mái

Khi xúc tu, bao trọn người tôi lại
Một cơn mơ, là tình yêu hoang dại

Tôi cảm nhận thứ tình yêu vô bờ
thỏa tâm trí, hôn lên nỗi bơ vơ
Tôi đã thấy, thấy sắc đẹp khai thuở
Từng nhịp dập đều gây tôi thương nhớ
Cho tôi trông, trông hết cả ngày giờ

Tiếng hét tôi vang vọng cả ngân hà
Tôi rên rỉ trong vòng tay kẻ lạ
Bao lấy tôi tựa như về bụng má
Tôi yêu ngài thứ tình yêu buông thả.

Bồ CâuPrinton

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License