Jessica gạch đi ngày 28 tháng 2, năm 2019 trên cuốn lịch của cô ấy. Cô ấy không thể không nhịn cười được. Hai tháng xa cách mạng viễn thông. Alex và Cindy lúc đầu tưởng cô ấy đang đùa, nhưng Jessica vừa mới bỏ công việc của mình tại Google, và bố mẹ cô ấy có sở hữu một cabin nhỏ ở Montana mà họ từng sử dụng như một nhà nghỉ. Đó là cơ hội hoàn hảo để trốn thoát.
Hai tháng trước, Jessica cảm thấy lo lắng mỗi khi cô kiểm tra điện thoại. Hoặc email của cô. Hoặc là bật TV lên. Cơ thể cô ấy sẽ căng lên, chuẩn bị đón nhận tin xấu. Nó luôn là tin xấu. Ngay cả những tin tốt cũng là tin xấu, vì nó có nghĩa là sẽ có nhiều tin hơn.
Cô ấy chuẩn bị một bữa sáng với thịt bò khô và trứng. Cô ấy làm món trứng bằng lửa tự tạo từ việc sử dụng củi mà cô ấy đã chẻ ra vào ngày hôm kia.
Sau khi ăn xong bữa ăn của mình, Jessica trở lại phòng ngủ. Cô có cất máy tính xách tay và điện thoại của mình trong một chiếc két sắt ở cạnh đầu giường. Nụ cười của cô khuếch cười một chút. Sau một thời gian dài, Jessica mong chờ được đọc những tin nhắn một lần nữa.
Mình tự hỏi mọi người thế nào rồi?