Chưởng Sự Ngâm Khúc

đánh giá: +7+x

Trăng nửa khuyết, mây đen hiu hắt
Cảnh đêm khuya, vắng lặng như tờ
Chàng trai sắc mặt bơ phờ
Sương giăng mờ ảo mập mờ như mơ
Thoáng một chốc sương mây tan mất
Gió tự đâu khẽ phất hàng cây
Bến thuyền trống vắng nơi đây
Tựa như điểm hoạ cảnh này thêm thơ.

Lại một thoáng lênh đênh sóng nước
Bỗng hiện ra lả lướt bóng thuyền
Xung quanh cảnh vật đen huyền
Ảnh thuyền chấm phá thanh xuyên một màu
Tiếng sáo trúc liên miên xuất hiện
Giữa không gian chao liện bồn bề
Tiếng kia trong trẻo bồ đề
Khiến chàng trai ngỡ hiện về cảnh tiên.

Thuyền cập bến gót tiên cất bước
Trên mạn thuyền mặt nước sóng vây
Lướt qua thuỷ thượng như mây
Khí tiên phảng phất như bay xuống phàm
Cậu thanh niên nửa mê nửa tỉnh
Ngẫm cảnh này nhất định là mơ
Cứ theo mộng cảnh làm thơ
Dòng thơ khi dứt mớ liền tỉnh ngay.

Chàng trai với tiên nhân trò chuyện
Suốt canh đêm đàm luận thi cầm
Trước văn nghệ giảng trong tầm
Sau đến thế sự ngọn mầm xưa nay
Nói văn chương, tiên đây thánh thoát
Đàm thế nhân, khí toát bất phàm
Say sưa nói chuyện bên đàng
Chẳng hay tứ phía một màn tuyết rơi.

Việc thời thế nghị đàm sắp dứt
Chàng trai kia lập tức thăm dò
Tiên nhân danh tính đoán mò
Chi bằng lên tiếng giải cho tỏ tường
Trong phút chốc không gian tĩnh mặc
Chút ngẩn ngơ ánh mắt thất thần
Tiên xưng quý nữ họ Trần
Năm trăm năm trước là quan Mạc triều.

Thân nữ nhi thiên kiêu đích xuất
Ngỡ bản thân một suất an nhàn
Ngờ đâu cha mẹ của nàng
Trời sinh đoản mệnh để nàng bơ vơ
Là quý nữ chẳng huynh chẳng đệ
Họ ba đời cũng kể như không
Trăm năm cơ nghiệp vun trồng
Cả dòng hương hoả giờ trông vào nàng.

Việc thị tộc kể ra như núi
Lời nguyền như xát muối bên lòng
Thay triều đổi đại chưa xong
Lại thêm sứ mạng trong tâm với đời
Đến năm ấy gặp người quân tử
Tưởng trời xanh tiến cử hiền tài
Công tư tâm tưởng đồng đài
Ngỡ như số kiếp an bài tri âm.

Ai ngờ đâu oái ăm thiên mệnh
Hắn với ta duyên có phận không
Tề gia trị quốc muốn xong
Mối duyên đành phải khép vòng trăm năm
Chuyện đương kể vẫn chưa nói hết
Thì chàng trai dòng lệ tuôn trào
Chuyện xưa tích cũ đời nào
Mà nghe như thể mới vào hôm qua.

Tiên tử kia tâm tư tự kể
Mà tĩnh tâm như thể chuyện người
Chàng trai nghe việc của người
Mà trông như thể lời kia của mình
Ánh trăng sáng mây đen bỗng khuất
Mặt nước trong toả xuất khói sương
Tiên nhân một thoáng vấn vương
Bước chân đạp gió hướng vào hư không.

Chuyện xưa ấy vẫn chưa kể tận
Nên chàng trai quyết hận đuổi theo
Bước chân vội vã cheo leo
Bến thuyền con nước trong veo ngã nhào
Vừa rơi xuống thân chưa chạm nước
Bỗng giật mình rời bước giấc mơ
Trong khi tâm cảnh ngẩn ngơ
Màn hình trước mắt vẫn trơ một dòng.


Thêm tác phẩm bởi Dept / KH Nam

đánh giá: +7+x
Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License